Login to MoboReader
icon 0
icon Nạp tiền
rightIcon
icon Lịch sử đọc
rightIcon
icon Đăng xuất
rightIcon
icon Tải ứng dụng
rightIcon
closeIcon

Mở ứng dụng nhận quà

Mở

Gavin

331 Câu chuyện đã xuất bản

Sách và Tiểu Thuyết Gavin

Vài tuần trước đám cưới, vị hôn phu quên mỗi mình tôi

Vài tuần trước đám cưới, vị hôn phu quên mỗi mình tôi

Khác
5.0
Đám cưới của tôi và Gia Khang chỉ còn vài tuần nữa. Sau bảy năm, tôi đã tin chắc vào một tương lai hoàn hảo của chúng tôi. Thế rồi, Gia Khang vin vào cớ "mất trí nhớ chọn lọc" sau một chấn thương ở đầu, và chỉ quên đi duy nhất mình tôi. Tôi đã cố gắng giúp anh nhớ lại, cho đến khi tôi tình cờ nghe được cuộc gọi video của anh. "Đúng là một nước cờ thiên tài," anh ta khoe khoang với bạn bè. Cơn mất trí nhớ của anh ta chỉ là một "tấm vé ngoại tình" giả tạo để theo đuổi cô hot girl mạng Khả Hân trước đám cưới của chúng tôi. Trái tim tan nát, tôi giả vờ tin tưởng. Tôi chịu đựng những màn tán tỉnh công khai của anh ta với Khả Hân và những bức ảnh tự sướng đầy khiêu khích của họ. Anh ta chế giễu nỗi thống khổ của tôi, ưu tiên cho ca cấp cứu giả của Khả Hân. Sau một tai nạn do anh ta gây ra, anh ta bỏ mặc tôi bị thương, chọn đưa Khả Hân đến bệnh viện trước. Anh ta thậm chí còn cố gắng cắt đứt tài chính của tôi. Sao vị hôn phu của tôi có thể là một con quái vật tàn nhẫn, tính toán đến thế? Sự phản bội của anh ta đã đầu độc mọi ký ức. Tôi cảm thấy mình như một con ngốc vì đã tin vào sự tàn độc vô biên đó. Sự trơ tráo của anh ta khiến tôi choáng váng. Nhưng tôi sẽ không trở thành nạn nhân của anh ta. Thay vì gục ngã, một kế hoạch lạnh lùng đã hình thành. Tôi sẽ lột bỏ danh tính của mình, trở thành Phương Vy. Tôi sẽ biến mất, bỏ lại anh ta, quá khứ của tôi, và chiếc nhẫn đính hôn của anh ta mãi mãi, để giành lấy tự do cho mình.
Cái giá của cô tình nhân mười chín tuổi của anh ta

Cái giá của cô tình nhân mười chín tuổi của anh ta

Tình Cảm Lãng Mạn
5.0
Chồng tôi, Hoàng Bách, là tay chơi khét tiếng nhất Sài Gòn, nổi danh với những cuộc tình chóng vánh theo mùa cùng các cô gái mười chín tuổi. Suốt năm năm, tôi đã tin rằng mình là ngoại lệ, là người cuối cùng đã thuần hóa được anh. Ảo tưởng đó vỡ tan tành khi ba tôi cần ghép tủy xương. Người hiến tặng hoàn hảo là một cô gái mười chín tuổi tên Trà My. Vào ngày phẫu thuật, ba tôi đã qua đời vì Hoàng Bách chọn ở trên giường cùng cô ta, thay vì đưa cô ta đến bệnh viện. Sự phản bội của anh không dừng lại ở đó. Khi thang máy rơi tự do, anh kéo cô ta ra trước và bỏ mặc tôi rơi xuống. Khi đèn chùm đổ sập, anh dùng thân mình che chắn cho cô ta và bước qua người tôi đang nằm trong vũng máu. Anh thậm chí còn trộm món quà cuối cùng mà người ba đã khuất để lại cho tôi và tặng nó cho cô ta. Xuyên suốt tất cả, anh gọi tôi là đồ ích kỷ và vô ơn, hoàn toàn không biết rằng ba tôi đã không còn nữa. Vì vậy, tôi lặng lẽ ký vào đơn ly hôn và biến mất. Ngày tôi rời đi, anh nhắn tin cho tôi. "Tin tốt đây, anh tìm được người hiến tủy khác cho ba em rồi. Chúng ta đi sắp xếp lịch phẫu thuật thôi."
Đám cưới của tôi, không phải anh

Đám cưới của tôi, không phải anh

Tình Cảm Lãng Mạn
5.0
Năm năm trước, tôi đã cứu mạng vị hôn phu của mình trên một ngọn núi ở Sa Pa. Cú ngã đó để lại cho tôi một tổn thương thị giác vĩnh viễn - một lời nhắc nhở lấp lánh, không ngừng nghỉ về cái ngày tôi đã chọn anh thay vì đôi mắt hoàn hảo của chính mình. Anh ta trả ơn tôi bằng cách bí mật đổi địa điểm tổ chức đám cưới của chúng tôi từ Sa Pa đến Nha Trang, chỉ vì cô bạn thân nhất của anh ta, Ái My, phàn nàn rằng ở đó quá lạnh. Tôi đã tình cờ nghe được anh ta gọi sự hy sinh của tôi là "thứ sến sẩm vớ vẩn" và tận mắt chứng kiến anh ta mua cho cô ta một chiếc váy trị giá hơn một tỷ đồng trong khi lại nhăn nhó với chiếc váy của tôi. Vào ngày cưới, anh ta bỏ mặc tôi đứng chờ ở lễ đường để vội vã đến bên Ái My vì một "cơn hoảng loạn" xuất hiện đúng lúc. Anh ta quá chắc chắn rằng tôi sẽ tha thứ cho anh ta. Luôn luôn là như vậy. Anh ta không xem sự hy sinh của tôi là một món quà, mà là một bản hợp đồng đảm bảo cho sự phục tùng của tôi. Vì vậy, khi cuối cùng anh ta cũng gọi đến địa điểm tổ chức tiệc cưới trống không ở Nha Trang, tôi đã để anh ta nghe thấy tiếng gió núi và tiếng chuông nhà thờ trước khi tôi lên tiếng. "Đám cưới của em sắp bắt đầu rồi," tôi nói với anh ta. "Nhưng không phải là với anh."
Lời tạm biệt thứ chín mươi chín

Lời tạm biệt thứ chín mươi chín

Tuổi Mới Lớn
5.0
Lần thứ chín mươi chín Gia Khang làm trái tim tôi tan vỡ, cũng là lần cuối cùng. Chúng tôi từng là cặp đôi vàng của trường Trung học Phổ thông Nguyễn Huệ, tương lai đã được vạch sẵn hoàn hảo để cùng nhau vào Đại học Kinh tế Quốc dân. Nhưng vào năm cuối cấp, anh ta lại phải lòng một cô gái mới, tên là Cẩm Tú, và câu chuyện tình yêu của chúng tôi biến thành một vũ điệu bệnh hoạn, mệt mỏi của những lần phản bội và những lời dọa dẫm chia tay sáo rỗng của tôi. Tại một bữa tiệc tốt nghiệp, Cẩm Tú "vô tình" kéo tôi ngã xuống hồ bơi cùng cô ta. Gia Khang không một giây do dự mà lao xuống. Anh ta bơi thẳng qua tôi đang chới với, vòng tay ôm lấy Cẩm Tú và đưa cô ta vào bờ an toàn. Khi anh ta giúp cô ta lên bờ trong tiếng reo hò của bạn bè, anh ta liếc nhìn lại tôi, cơ thể tôi run rẩy và mascara chảy thành những vệt đen dài. "Cuộc sống của em không còn là vấn đề của anh nữa," anh ta nói, giọng lạnh như nước hồ mà tôi đang chìm dần. Đêm đó, có thứ gì đó bên trong tôi cuối cùng cũng vỡ tan. Tôi về nhà, mở laptop và nhấn vào nút xác nhận nhập học. Không phải Đại học Kinh tế Quốc dân cùng anh ta, mà là Đại học RMIT, cách xa cả một đất nước.
Tối hậu thư tàn nhẫn của Tổng giám đốc: Sự vươn lên

Tối hậu thư tàn nhẫn của Tổng giám đốc: Sự vươn lên

Tình Cảm Lãng Mạn
5.0
Vị hôn phu của tôi, Khang, và tôi đã có một giao kèo kéo dài một năm. Tôi sẽ làm việc bí mật với tư cách là một lập trình viên cấp thấp trong công ty mà chúng tôi đồng sáng lập, trong khi anh, vị CEO, xây dựng đế chế của chúng tôi. Giao kèo kết thúc vào ngày anh ta ra lệnh cho tôi phải xin lỗi người phụ nữ đang từng bước hủy hoại cuộc đời tôi. Chuyện xảy ra trong buổi thuyết trình quan trọng nhất của anh ta trước các nhà đầu tư. Anh ta đang gọi video thì yêu cầu tôi phải tự hạ nhục bản thân trước mặt "vị khách đặc biệt" của anh ta, tên là My. Chuyện này xảy ra ngay sau khi cô ta đã làm bỏng tay tôi bằng cà phê nóng mà không phải chịu bất kỳ hậu quả nào. Anh ta đã chọn cô ta. Trước mặt tất cả mọi người, anh ta đã chọn một kẻ bắt nạt đầy mưu mô thay vì sự chính trực của công ty chúng tôi, phẩm giá của nhân viên chúng tôi, và tôi, vị hôn thê của anh ta. Ánh mắt của anh ta qua màn hình yêu cầu tôi phải phục tùng. "Xin lỗi My đi. Ngay lập tức." Tôi bước lên một bước, giơ bàn tay bị bỏng của mình lên trước camera, và tự mình thực hiện một cuộc gọi. "Ba," tôi nói, giọng tôi trầm xuống một cách nguy hiểm. "Đã đến lúc giải thể quan hệ đối tác rồi."
Hắn tưởng tôi sẽ âm thầm cam chịu

Hắn tưởng tôi sẽ âm thầm cam chịu

Tình Cảm Lãng Mạn
5.0
Vào kỷ niệm năm năm ngày cưới, tôi tìm thấy chiếc USB bí mật của chồng mình. Mật khẩu không phải ngày cưới của chúng tôi hay sinh nhật tôi. Mà là sinh nhật của mối tình đầu của anh ta. Bên trong là cả một ngôi đền kỹ thuật số dành cho người phụ nữ khác, một kho lưu trữ tỉ mỉ về cuộc sống anh ta đã sống trước khi có tôi. Tôi tìm kiếm tên mình. Không có kết quả nào. Trong năm năm hôn nhân, tôi chỉ là một kẻ thay thế. Rồi anh ta đưa cô ta trở lại. Anh ta tuyển cô ta vào công ty của chúng tôi và giao cho cô ta dự án tâm huyết của tôi, dự án mà tôi đã dốc hết tâm hồn trong hai năm qua. Tại buổi tiệc thường niên của công ty, anh ta công khai tuyên bố cô ta là trưởng dự án mới. Khi cô ta giả vờ gặp tai nạn và anh ta ngay lập tức lao đến bên cạnh, gầm gừ với tôi, cuối cùng tôi đã nhìn thấy sự thật. Anh ta không chỉ bỏ bê tôi, anh ta còn mong tôi sẽ im lặng chịu đựng sự tận tụy công khai của anh ta dành cho một người phụ nữ khác. Anh ta nghĩ tôi sẽ gục ngã. Anh ta đã lầm. Tôi cầm ly sâm panh còn nguyên của mình, bước thẳng đến trước mặt anh ta, trước tất cả đồng nghiệp, và dội thẳng lên đầu anh ta.
Bí mật của bảo mẫu, Sự trả thù của người vợ

Bí mật của bảo mẫu, Sự trả thù của người vợ

Khác
5.0
Cuộc gọi đến từ ngôi trường quốc tế danh giá của con trai tôi. Giọng cô y tá vui vẻ, báo rằng Gia An, cậu con trai bảy tuổi của tôi, chỉ bị một vết xước nhỏ và cần truyền máu theo quy trình. Rồi cô ấy nói một câu khiến máu trong người tôi như đông cứng lại. "Thật may là chúng tôi có sẵn hồ sơ nhóm máu A dương của cháu." Tôi và chồng tôi, Quốc Hưng, đều có nhóm máu O âm. Điều đó là không thể về mặt sinh học. Một cuộc xét nghiệm ADN bí mật đã xác nhận sự thật kinh hoàng. Gia An không phải con trai tôi. Nó là con của Quốc Hưng với người giúp việc sống cùng nhà của chúng tôi, Thảo Chi. Họ đã tráo con tôi ngay từ lúc mới sinh. Bảy năm qua, tôi đã nuôi nấng đứa con riêng của chồng trong khi con trai ruột của tôi thì mất tích. Toàn bộ cuộc đời tôi, cuộc hôn nhân hoàn hảo với người đàn ông tôi yêu từ thời trung học, đều là một lời nói dối. Người đàn ông mà tôi đã dành nhiều năm tìm kiếm sau một vụ tai nạn xe hơi được cho là đã khiến anh ta mất trí nhớ, hóa ra đã lừa dối tôi suốt thời gian qua. Nhưng trong một nỗ lực trơ trẽn nhằm thao túng tâm lý tôi bằng một kết quả ADN giả mạo mới, Quốc Hưng đã phạm một sai lầm chết người. Anh ta đã vô tình gửi đi một mẫu tóc của con trai ruột của tôi. Kết quả xét nghiệm xác nhận thằng bé vẫn còn sống. Đột nhiên, tôi có lý do để sống. Tôi sẽ tìm lại con trai mình, và sau đó, tôi sẽ thiêu rụi thế giới của chồng tôi thành tro bụi.
Hôn mê, Tàn ác, và Sự phản bội của Caleb

Hôn mê, Tàn ác, và Sự phản bội của Caleb

Khác
5.0
Sau khi hiến tủy để cứu anh trai, một biến chứng hiếm gặp đã khiến tôi hôn mê suốt năm năm. Khi tỉnh lại, tôi phát hiện gia đình đã có người thay thế tôi. Họ có một cô con gái mới, Hạ Vy, một cô gái trông giống hệt tôi. Họ nói với tôi rằng chính sự ghen tuông của tôi với cô ta đã gây ra một vụ tai nạn xe hơi, buộc Hạ Vy và bố mẹ tôi phải đi trốn. Để tôi chuộc lỗi, vị hôn phu của tôi, Minh Quân, và anh trai tôi đã nhốt tôi trong một biệt thự biệt lập suốt ba năm. Tôi là tù nhân của họ, là nô lệ của họ, chịu đựng những trận đòn roi vì tôi tin rằng sự đau khổ của mình là cái giá cho sự an toàn của gia đình. Rồi một bác sĩ nói với tôi rằng tôi bị ung thư phổi giai đoạn cuối. Cơ thể tôi đang suy sụp, nhưng những kẻ hành hạ tôi lại quyết định thực hiện một hành động "nhân từ" cuối cùng—một chuyến đi sinh nhật bất ngờ đến một khu nghỉ dưỡng sang trọng. Ở đó, tôi đã thấy tất cả bọn họ. Bố mẹ tôi, anh trai tôi, vị hôn phu của tôi, và Hạ Vy, sống khỏe mạnh, đang uống sâm panh. Tôi tình cờ nghe được kế hoạch của họ. Sự tra tấn của tôi không phải là để chuộc tội. Đó là một "bài học" để hủy hoại tôi. Cả cuộc đời tôi đã trở thành một trò đùa tàn nhẫn. Vì vậy, vào ngày sinh nhật của mình, tôi đã đi đến cây cầu cao nhất trên đảo, để lại tờ giấy chẩn đoán bệnh và một đoạn ghi âm lời thú tội của Hạ Vy, rồi nhảy xuống.
Nàng Luna Bị Alpha Ruồng Bỏ: Mang Đứa Con Của Kẻ Thù Anh

Nàng Luna Bị Alpha Ruồng Bỏ: Mang Đứa Con Của Kẻ Thù Anh

Người Sói
5.0
Bạn đời định mệnh của tôi, Alpha Bảo Long, đáng lẽ phải là tất cả của tôi. Nhưng trong mắt hắn, tôi chỉ là vật thay thế cho người phụ nữ khác trong cuộc đời hắn, Linh Chi. Khi Linh Chi tuyên bố cô ta bị lũ lang thang tấn công và mang thai một đứa con hoang, Bảo Long đã đưa ra lựa chọn của mình. Hắn ra lệnh cho tôi phải nói với các trưởng lão trong bầy rằng tôi mới là người bị làm nhục. Hắn ra lệnh cho tôi phải nhận đứa con của Linh Chi là con của mình. Rồi, khi tôi phát hiện mình cũng đang mang thai đứa con của chúng tôi, hắn ban cho tôi mệnh lệnh cuối cùng: đến gặp Trị liệu sư và phá bỏ nó. Hắn nói, đứa con của chúng tôi sẽ khiến Linh Chi căng thẳng quá mức. Hắn dịu dàng an ủi cô ta qua liên kết tâm trí riêng tư của họ, trong khi ra lệnh cho tôi giết chết con mình. Tôi là một công cụ cho sự tiện lợi của hắn. Còn cô ta là một báu vật cần được bảo vệ. Nhưng khi mẹ hắn nhốt tôi trong một phòng giam lót bạc, để mặc tôi sảy thai đứa con của chúng tôi trong vũng máu của chính mình, chút tình yêu cuối cùng trong tôi đã hóa thành tro bụi. Khi tôi nằm đó, tan nát và trống rỗng, tôi gom góp chút sức lực cuối cùng và cất lên một tiếng hú mà tôi chưa từng dùng đến kể từ khi còn là một đứa trẻ. Đó là tiếng hú gọi tộc thiêng liêng—tiếng gọi gia đình tôi, hoàng tộc của Gia tộc Nanh Trắng—đến và đón công chúa của họ về.
Đám cưới mất trí nhớ hoàn hảo của tôi

Đám cưới mất trí nhớ hoàn hảo của tôi

Khác
5.0
Đám cưới của chúng tôi ở Đà Nẵng, lung linh với những lời hứa hẹn vui vẻ, tan chảy thành một tuần trăng mật hoàn hảo đã được lên kế hoạch, khởi đầu cho cuộc sống mãi mãi về sau của chúng tôi. Ảo mộng hạnh phúc đó nổ tung khi một tin nhắn từ bạn gái cũ của Bảo Long, Trà My, lóe sáng trên màn hình điện thoại của anh: "Đêm qua thật tuyệt vời, anh Bảo Long. Đáng để chờ đợi. Sớm gặp lại anh. T.M." Thế giới của tôi vỡ vụn; anh ta đã ngủ với cô ta ngay đêm trước đám cưới của chúng tôi, rồi vẫn thản nhiên cưới tôi. Bảo Long ngay lập tức bịa ra một lối thoát hèn hạ, giả vờ mất trí nhớ có chọn lọc, một căn bệnh mà anh ta chỉ tiện quên đi một mình tôi. Sau đó, anh ta trơ tráo quay lại với Trà My, và thông qua các mối quan hệ gia đình đầy thủ đoạn, họ đã ép tôi – một nhà tổ chức sự kiện thành công, người đã dồn hết tâm hồn vào đám cưới trong mơ bị hủy bỏ của chúng tôi – phải đứng ra tổ chức đám cưới cho họ. Họ diễu hành những bông hoa mẫu đơn mà tôi đã tỉ mỉ lựa chọn, nhà cung cấp tiệc của tôi, thậm chí cả chiếc váy cưới Vera Wang của tôi, trong khi Trà My công khai hả hê trước sự sỉ nhục đau đớn của tôi. Sự phản bội tàn nhẫn khi chứng kiến tình yêu của mình bị tháo dỡ một cách tỉ mỉ và diễu hành như chiến thắng của họ đã đốt lên một ngọn lửa giận lạnh buốt trong tâm hồn tôi. Nhưng họ đã nhầm lẫn sự sững sờ của tôi với sự yếu đuối; anh ta nghĩ rằng đã xóa sổ được tôi, nhưng tôi đã bắt đầu lên kế hoạch cho kiệt tác của mình, được trang bị bằng chính chứng mất trí nhớ giả vờ hoàn hảo mà anh ta sẽ sớm phát hiện ra rằng nó không hề tiện lợi chút nào.
Kẻ thừa kế của Alpha, Trái tim không mong muốn của tôi

Kẻ thừa kế của Alpha, Trái tim không mong muốn của tôi

Người Sói
5.0
Tôi và chồng tôi, Bảo Long, từng là cặp đôi vàng của Sài Gòn. Nhưng cuộc hôn nhân hoàn hảo của chúng tôi chỉ là một lời nói dối, không con cái vì một căn bệnh di truyền hiếm gặp mà anh ta behauptete sẽ giết chết bất kỳ người phụ nữ nào mang thai đứa con của anh. Khi người cha đang hấp hối của anh yêu cầu một người thừa kế, Bảo Long đã đề xuất một giải pháp: một người mang thai hộ. Người phụ nữ anh ta chọn, Ánh My, là một phiên bản trẻ trung và sôi nổi hơn của tôi. Đột nhiên, Bảo Long luôn bận rộn với cô ta. Anh ta bỏ lỡ sinh nhật của tôi. Anh ta quên kỷ niệm ngày cưới của chúng tôi. Tôi đã cố gắng tin anh ta, cho đến khi tôi tình cờ nghe được anh ta thú nhận với bạn bè tại một bữa tiệc. "Với Khánh An, đó là một sự kết nối sâu sắc, nhưng với Ánh My... đó là ngọn lửa. Thật phấn khích." Anh ta đang lên kế hoạch cho một đám cưới bí mật với cô ta ở Đà Lạt, tại chính biệt thự mà anh ta đã hứa với tôi. Anh ta đang cho cô ta một gia đình, một cuộc sống—tất cả những điều anh ta đã từ chối tôi, dùng một lời nói dối làm cái cớ. Sự phản bội quá tàn nhẫn, giống như một cú sốc vật lý. Khi anh ta về nhà đêm đó, nói dối về một chuyến công tác, tôi mỉm cười và đóng vai người vợ yêu thương. Anh ta không biết tôi đã nghe thấy mọi thứ. Anh ta không biết rằng trong khi anh ta đang lên kế hoạch cho cuộc sống mới của mình, tôi đã lên kế hoạch cho cuộc đào thoát của mình. Và chắc chắn anh ta không biết tôi vừa gọi điện cho một dịch vụ chuyên lo một việc: khiến người khác bốc hơi khỏi thế gian.
Rũ Bỏ Phản Bội Chết Người, Ôm Lấy Cuộc Đời Mới

Rũ Bỏ Phản Bội Chết Người, Ôm Lấy Cuộc Đời Mới

Tình Cảm Lãng Mạn
5.0
Vị hôn phu Khôi Nguyên và tôi đã bên nhau mười năm. Tôi đang đứng trước lễ đường trong nhà nguyện do chính tay mình thiết kế, chờ đợi để kết hôn với người đàn ông đã từng là cả thế giới của tôi từ thời trung học. Nhưng khi người tổ chức đám cưới của chúng tôi, Hạ Vy, cũng là người chủ hôn, nhìn anh và hỏi: "Khôi Nguyên, anh có đồng ý lấy em không?" anh đã không cười. Anh nhìn cô ta với một tình yêu mà tôi đã không thấy trong nhiều năm và nói: "Anh đồng ý." Anh ta bỏ mặc tôi đứng một mình trước lễ đường. Lý do của anh ta ư? Hạ Vy, người phụ nữ kia, được cho là đang chết dần vì một khối u não. Sau đó, anh ta ép tôi phải hiến nhóm máu hiếm của mình để cứu cô ta, cho giết con mèo yêu quý của tôi để chiều theo những ý muốn tàn nhẫn của cô ta, và thậm chí bỏ mặc tôi chết đuối, bơi thẳng qua tôi để kéo cô ta lên khỏi mặt nước trước. Lần cuối cùng anh ta bỏ mặc tôi cho đến chết, là khi tôi đang ngạt thở trên sàn bếp, lên cơn sốc phản vệ vì đậu phộng mà Hạ Vy đã cố tình bỏ vào thức ăn của tôi. Anh ta đã chọn đưa cô ta đến bệnh viện vì một cơn co giật giả thay vì cứu mạng tôi. Cuối cùng tôi cũng hiểu ra. Anh ta không chỉ phản bội tôi, anh ta sẵn sàng giết tôi vì cô ta. Khi tôi nằm hồi phục một mình trong bệnh viện, cha tôi gọi đến với một đề nghị điên rồ: một cuộc hôn nhân hợp đồng với Đăng Khoa, một CEO công nghệ ẩn dật và quyền lực. Trái tim tôi đã là một thứ trống rỗng, chết lặng. Tình yêu là một lời nói dối. Vì vậy, khi ông hỏi liệu có cần thay đổi chú rể không, tôi nghe thấy chính mình nói: "Vâng. Con sẽ lấy anh ấy."
Sự phản bội của Gamma, Người bạn đời báo thù của Alpha

Sự phản bội của Gamma, Người bạn đời báo thù của Alpha

Người Sói
5.0
Suốt năm năm, tôi đã yêu Dạ Phong, bạn đời định mệnh của mình. Là con gái của Tộc trưởng, tôi đã dùng ảnh hưởng của mình để đưa anh ta từ một chiến binh cấp thấp lên vị trí chỉ huy thứ ba của bầy. Tôi đã tin rằng sự gắn kết của chúng tôi là một món quà từ Nữ Thần Mặt Trăng. Niềm tin đó tan vỡ khi lũ Du Kích phục kích tôi trong lúc đi tuần. Tôi gào thét gọi tên anh ta qua liên kết tâm trí khi chúng kề một con dao bạc vào cổ họng tôi, nhưng anh ta không bao giờ trả lời. Sau này tôi mới biết, anh ta đã phớt lờ lời cầu cứu của tôi khi đang mặn nồng trên giường với người chị cùng cha khác mẹ của tôi. Khi tôi chất vấn anh ta tại một vũ hội của bầy, anh ta đã công khai làm nhục tôi trước khi tát thẳng vào mặt tôi. Sau khi tôi nói ra lời từ chối bạn đời, anh ta đã ra lệnh bắt giam và ném tôi vào ngục tối. Theo lệnh của anh ta, các tù nhân đã tra tấn tôi trong nhiều ngày. Chúng bỏ đói tôi, dùng bạc rạch lên người tôi, và để tôi bị trói vào một cột đá trong giá lạnh. Người đàn ông mà tôi đã trao cả linh hồn lại muốn tôi hoàn toàn suy sụp. Nằm trên sàn nhà bẩn thỉu đó, cuối cùng tôi đã hiểu ra. Anh ta chưa bao giờ yêu tôi; anh ta chỉ yêu quyền lực mà tôi mang lại cho anh ta. Ba tháng sau, tôi mời anh ta đến Lễ Kết Đôi của mình. Anh ta đến với nụ cười rạng rỡ, tin rằng đây là màn hòa giải ngoạn mục của mình. Anh ta ngồi ở hàng ghế đầu, nhìn tôi bước xuống lễ đường, quay lưng lại với anh ta, và đặt tay mình vào tay một Tộc trưởng đối thủ hùng mạnh—bạn đời định mệnh thứ hai, chân chính của tôi. Đây không phải là sự tha thứ. Đây là sự trả thù.
Anh chiếm hữu, cô trốn thoát

Anh chiếm hữu, cô trốn thoát

Xã Hội Đen
5.0
Tôi từng là vợ của Trần Hoàng Bách, kẻ đứng đầu Hội Hoàng Trần. Suốt nhiều năm, tôi là người bạn đời hoàn hảo, giúp anh ta từ một tay chân non trẻ leo lên vị trí ông trùm không ai dám tranh cãi. Tôi đã tin rằng anh ta chính là người đàn ông từng cứu mạng tôi và hứa sẽ bảo vệ tôi mãi mãi. Ảo tưởng đó tan vỡ khi tôi tình cờ nghe được anh ta hứa hẹn sự bảo vệ y hệt như vậy với một nữ sinh viên mỹ thuật mà anh ta đang qua lại. Khi tôi chất vấn, anh ta gọi tôi là đồ bẩn thỉu và phiền phức. Khi tôi đòi ly hôn, anh ta dùng mảnh vỡ thủy tinh rạch một đường trên má tôi và gầm lên rằng tôi thuộc về anh ta. Anh ta công khai trao quỹ từ thiện của tôi và chiếc vòng cổ vốn dành cho tôi cho nhân tình, tuyên bố cô ta là "tình yêu duy nhất" trước toàn bộ thành phố. Sự phản bội tột cùng ập đến khi cả hai chúng tôi bị bắt cóc. Bọn bắt cóc kề dao vào cổ mỗi người. Chúng bắt anh ta phải chọn. Anh ta nhìn tôi, người vợ của mình. Rồi nói: "Tôi chọn cô ấy." Anh ta bỏ mặc tôi bị hành hạ và giết chết, rồi cùng tình mới quay lưng bước đi không một lần ngoảnh lại. Nhưng tôi đã không chết. Một người trung thành cũ của gia đình đã cứu tôi. Tôi giả chết, trốn khỏi đất nước và xây dựng một cuộc đời mới từ đống tro tàn của quá khứ. Cuối cùng tôi cũng được tự do. Cho đến đêm nay, khi anh ta bước vào nhà hàng của tôi, một bóng ma từ cuộc đời mà tôi đã chôn vùi. Anh ta đã tìm thấy tôi. Và anh ta muốn tôi quay lại.