/1/100987/coverorgin.jpg?v=9fead9de73e40c1b60e11b2b9be75d07&imageMogr2/format/webp)
Vào ngày sinh nhật lần thứ 22, tôi đã lên kế hoạch cầu hôn bạn trai ba năm của mình.
Nhưng gia đình tôi lại biến nó thành bữa tiệc đính hôn của anh ta với chị gái song sinh của tôi, Lạc Hải Anh.
Tám năm qua, tôi làm ba công việc, thậm chí bán máu để chu cấp cho họ, nhưng trong mắt họ, tôi chỉ là một vết nhơ lớn lên từ khu ổ chuột.
Họ cướp bạn trai của tôi cho chị gái, còn chị ta thì tự ngã cầu thang để vu khống tôi.
Bố mẹ đánh tôi đến gãy xương sườn, đuổi tôi ra khỏi nhà và đòi bồi thường 1 tỷ.
"Mày về nhà này chỉ mang lại xui xẻo! Mày phải bồi thường 1 tỷ cho Hải Anh!"
Nằm trên sàn nhà lạnh lẽo, tôi nhìn những người được gọi là gia đình, trong mắt họ chỉ có sự tham lam và tàn nhẫn.
Họ dọa sẽ kiện tôi ra tòa vì tội cố ý gây thương tích nếu không đưa tiền.
"Được thôi," tôi nói, giọng bình thản đến lạ. "Chúng ta gặp nhau ở tòa."
Chương 1
Lạc Kim Linh POV:
Bữa tiệc đính hôn được trang hoàng lộng lẫy, nhưng tôi lại đang trốn trong một góc tối tăm sau tấm rèm nhung dày cộp, nín thở.
Giọng nói của mẹ tôi, bà Lạc, vang lên, ngọt ngào như mật nhưng lại tẩm độc.
"Lộc à, sau này Hải Anh nhà chúng ta phải nhờ con chăm sóc rồi. Con bé được nuông chiều từ nhỏ, không chịu được khổ đâu."
Thế Bá Lộc, bạn trai của tôi, giọng anh ta có chút ngập ngừng, "Dạ, thưa bác gái, con sẽ chăm sóc tốt cho Hải Anh."
Trái tim tôi như bị một bàn tay vô hình bóp nghẹt.
Hôm nay là sinh nhật lần thứ 22 của tôi.
Tôi đã lên kế hoạch cầu hôn Bá Lộc, người đàn ông tôi đã yêu suốt ba năm.
Vậy mà, gia đình tôi lại tổ chức một bữa tiệc đính hôn cho anh ta, và cô dâu lại là chị gái song sinh của tôi, Lạc Hải Anh.
Tôi đã bị lạc ở một khu chợ hỗn loạn tại Sài Gòn năm bốn tuổi. Mười năm sau, khi tôi mười bốn tuổi, gia đình mới tìm thấy tôi.
Họ giàu có, sống trong biệt thự, còn tôi lớn lên trong khu ổ chuột, trên người đầy những vết sẹo cũ mới.
Tôi giống như một vết nhơ không thể gột rửa của gia đình Lạc thị.
Để có được sự chấp thuận của họ, để có được chút tình thương ít ỏi, tôi đã cố gắng một cách điên cuồng.
Tôi làm ba công việc cùng một lúc, mỗi tháng đều đặn đưa cho họ 15 triệu đồng, chỉ giữ lại một chút cho bản thân.
Tôi nghĩ rằng chỉ cần mình đủ cố gắng, họ sẽ nhìn thấy tôi.
Nhưng tôi đã sai.
Tôi nghe thấy tiếng bố tôi, ông Lạc, cất lên đầy vẻ hài lòng, "Lộc đúng là con rể tốt của nhà họ Lạc. Hải Anh của chúng ta có học thức, xinh đẹp, lại sắp tốt nghiệp trường danh tiếng ở nước ngoài. Hai đứa đúng là trời sinh một cặp."
Bá Lộc chỉ khẽ "dạ" một tiếng, không có vẻ gì là vui mừng.
"Nhưng... còn Kim Linh thì sao ạ?" anh ta do dự hỏi.
Mẹ tôi cười khẩy một tiếng, giọng đầy khinh miệt.
"Con bé đó? Nó thì so được gì với Hải Anh? Lớn lên ở khu ổ chuột, không học hành, thô lỗ, cục cằn. Nó không xứng với con đâu, Lộc à. Con đừng để nó lừa."
Bố tôi tiếp lời, "Đúng vậy. Gia đình chúng ta và gia đình con môn đăng hộ đối. Hải Anh mới là người có thể giúp đỡ sự nghiệp của con. Con bé Kim Linh đó, ai biết được mười năm qua nó đã làm những gì ở bên ngoài. Lấy nó về chỉ làm mất mặt gia đình."
Từng lời, từng chữ của họ như những mũi dao vô hình đâm vào lồng ngực tôi.
Đau đớn đến mức tôi không thể thở nổi.
Tôi nhìn thấy mẹ tôi nắm lấy tay Bá Lộc, giọng bà đầy tha thiết, "Lộc, hãy coi như bác xin con. Hãy chọn Hải Anh đi. Con bé thực sự yêu con."
Bá Lộc im lặng một lúc lâu.
Tôi gần như đã nghĩ rằng anh ta sẽ từ chối.
Nhưng rồi, tôi nghe thấy anh ta nói, "Con... con đồng ý."
Sau đó, trong tiếng vỗ tay và reo hò của mọi người, Thế Bá Lộc quỳ xuống, đeo chiếc nhẫn mà tôi đã cùng anh ta chọn vào ngón tay của Lạc Hải Anh.
Thế giới của tôi sụp đổ hoàn toàn.
Mọi âm thanh xung quanh dường như biến mất, chỉ còn lại tiếng trái tim vỡ vụn của chính mình.
Nước mắt tôi không ngừng tuôn rơi, nhưng tôi không phát ra một tiếng động nào.
Tôi thấy mẹ tôi ôm chầm lấy Hải Anh, họ cười nói vui vẻ, như thể tôi hoàn toàn không tồn tại trên đời này.
Một tin nhắn vang lên từ điện thoại của tôi.
Là của Bá Lộc.
/0/95844/coverorgin.jpg?v=0ea33a416a7e7a1eed7a25f4f58209a3&imageMogr2/format/webp)
/0/95705/coverorgin.jpg?v=621fc50277424713bd5fadd20d35613f&imageMogr2/format/webp)
/0/95646/coverorgin.jpg?v=35de99d8238cf73eed0ca7103271472f&imageMogr2/format/webp)
/0/98281/coverorgin.jpg?v=983830ad82e82e5546d30505dae60ada&imageMogr2/format/webp)
/0/95949/coverorgin.jpg?v=f90449ffb10784289db85b52a2c9b2d8&imageMogr2/format/webp)
/0/95936/coverorgin.jpg?v=3fcf11c79d168a92a254571a71509944&imageMogr2/format/webp)
/0/95671/coverorgin.jpg?v=1de6dcc854dd3de6edece87ab071d90e&imageMogr2/format/webp)
/0/95961/coverorgin.jpg?v=b8c7f374f2c9cb9f927d3430d9a63353&imageMogr2/format/webp)
/0/95890/coverorgin.jpg?v=49e4254720000d8871e5d466d68f467b&imageMogr2/format/webp)
/0/90723/coverorgin.jpg?v=c392198ef5bc132273aecbf9ebc76d52&imageMogr2/format/webp)
/0/90999/coverorgin.jpg?v=c7deeeabac6e9a7d98c412886ca8e9f2&imageMogr2/format/webp)
/0/95704/coverorgin.jpg?v=4735eec7c963dced62f8ab4960a4c1c4&imageMogr2/format/webp)
/0/95727/coverorgin.jpg?v=ffbd34a8934bd246e8a90c7f4aae4e9d&imageMogr2/format/webp)
/0/90783/coverorgin.jpg?v=930df7199c1a87cd630f99adc366786b&imageMogr2/format/webp)
/0/95795/coverorgin.jpg?v=1f0bf69e065e4f823ded95c741e0be65&imageMogr2/format/webp)
/0/93948/coverorgin.jpg?v=905f12c0c8892052682fd0d5e6d1e8b3&imageMogr2/format/webp)
/0/95962/coverorgin.jpg?v=c2c53b342c4c6da1d7725eaac744fb27&imageMogr2/format/webp)
/1/100524/coverorgin.jpg?v=cc838c2955de55096764e2bd7eb51087&imageMogr2/format/webp)
/0/95654/coverorgin.jpg?v=5d4666e576ce7a9e4931925b1680685a&imageMogr2/format/webp)
/0/95848/coverorgin.jpg?v=f9006586328c04cfebc49ad6c5fcca42&imageMogr2/format/webp)