/0/75300/coverorgin.jpg?v=0c8db41322dfec1bd9a2a2ebbba60e11&imageMogr2/format/webp)
Đường Phong Nguyệt rời khỏi cục dân chính, trong tay cầm hai cuốn sổ nhỏ ghi dòng chữ "Giấy chứng nhận ly hôn", nhưng trong lòng lại vô cùng bình thản.
Vậy là cuộc hôn nhân hơn ba năm đã kết thúc. Nói không luyến tiếc ư?
Chắc chắn là có, nhưng nhiều hơn là cảm giác nhẹ nhõm.
Lệ Cảnh Đình chưa bao giờ yêu cô. Dù là đêm qua, khi anh uống quá chén, lần đầu tiên giữa họ có một bước tiến xa hơn, anh ôm cô nhưng lại gọi tên một người phụ nữ khác.
Đường Phong Nguyệt nén nỗi uất nghẹn trong lòng, đứng bên đường vẫy xe. Ngay sau đó, một chiếc Rolls-Royce màu đen chậm rãi dừng lại trước mặt cô.
Cửa sổ xe hạ xuống một nửa, thấp thoáng thấy được đôi mày sắc lạnh và khuôn mặt điển trai của người đàn ông ngồi ở ghế lái.
Giàu có và đẹp trai – những điều luôn gắn liền với Lệ Cảnh Đình như một lẽ tất nhiên.
"Bệnh viện lại gửi thông báo nguy kịch cho Nhược Vi. Cô đi cùng tôi đến bệnh viện." Anh chỉ liếc cô một cái, giọng nói lạnh lùng vang lên.
"Nhược Vi", "Nhược Vi", lại là cái tên này!
Dù đã ly hôn, cái tên này vẫn như một bóng ma ám ảnh không rời!
"Nếu tôi không đi thì sao, Lệ tiên sinh?" Giọng cô nhẹ nhàng, nhưng không còn vẻ ngoan ngoãn, nhẫn nhịn như trước.
Lệ Cảnh Đình nhíu mày. Người phụ nữ trước mặt anh, người luôn nghe lời trong cuộc hôn nhân này, lại dám công khai và ngang nhiên chống đối anh ngay ngày đầu tiên sau khi ly hôn.
Đôi mắt lạnh lùng, vô tình của anh từ từ ngước lên, liếc nhìn cô một cách khinh thường. "Cô quên tình cảnh của nhà họ Đường rồi sao? Hay quên rằng tai nạn xe của Nhược Vi năm đó là do ai gây ra?"
Trái tim Đường Phong Nguyệt dần trở nên lạnh lẽo.
Chuyện nhà họ Đường sắp phá sản, cô vốn không quan tâm. Nhưng vụ tai nạn ba năm trước, cô không thể nào quên.
Khi đó, em trai cô, Đường Nhiên, và Cố Nhược Vi không hiểu vì lý do gì lại ngồi chung một chiếc xe. Sau tai nạn, Cố Nhược Vi bị thương nặng, còn Đường Nhiên không chịu nói thêm một lời nào, bị buộc tội cố ý giết người và đến giờ vẫn đang ngồi tù.
Chỉ còn một tháng nữa là mãn hạn tù.
"Nếu cô không muốn Đường Nhiên được thả ra..." Đôi mắt sâu thẳm của Lệ Cảnh Đình càng thêm đáng sợ, như một lời cảnh báo nghiêm túc.
Chỉ vài câu nói, Đường Phong Nguyệt đã phải nhượng bộ.
/0/77927/coverorgin.jpg?v=0fd6ce9fd0533e15611fcc35c8f404fe&imageMogr2/format/webp)
/0/95685/coverorgin.jpg?v=453c070968d19a3c9fb3ffad2d5ed806&imageMogr2/format/webp)
/0/95841/coverorgin.jpg?v=ca13b94c56ab04166ba33a7e48aa8056&imageMogr2/format/webp)
/0/99896/coverorgin.jpg?v=5965ca4ae8deb0f0619e74d51603f8e0&imageMogr2/format/webp)
/0/90113/coverorgin.jpg?v=a55212251e390fb8579305e361f96021&imageMogr2/format/webp)
/1/100752/coverorgin.jpg?v=26111427d5790b3c77f7bbab5b2360b0&imageMogr2/format/webp)
/0/95920/coverorgin.jpg?v=c885c8decb8d78b88c3107b0fa76fbde&imageMogr2/format/webp)
/0/90968/coverorgin.jpg?v=f51e09fe56b889f5d2f7dd8b4e6ecd26&imageMogr2/format/webp)
/0/95729/coverorgin.jpg?v=0aafd7fc73e180dfa37de99f6e04283b&imageMogr2/format/webp)
/0/90713/coverorgin.jpg?v=8b9ee9c86498ce89bd2acae01dd40267&imageMogr2/format/webp)
/0/90128/coverorgin.jpg?v=a3157216a51878da5f2c29a033d38731&imageMogr2/format/webp)
/0/96409/coverorgin.jpg?v=449304ee51f747a118c0bfdb3b38c907&imageMogr2/format/webp)
/0/82347/coverorgin.jpg?v=ab66be5a31498a141ab62e7dabcdc869&imageMogr2/format/webp)
/0/90089/coverorgin.jpg?v=a388d05ad9bd4571441f4f8f434f9fcc&imageMogr2/format/webp)
/0/90131/coverorgin.jpg?v=5b97c56c5e583f6768556816d7e10440&imageMogr2/format/webp)
/0/95761/coverorgin.jpg?v=bec71c080f8413a618762c6adb11fad8&imageMogr2/format/webp)
/0/95970/coverorgin.jpg?v=81d415722b4ffe49050018f427bf9043&imageMogr2/format/webp)
/0/74712/coverorgin.jpg?v=e91a67cc8def25c436475961983be656&imageMogr2/format/webp)
/0/84232/coverorgin.jpg?v=0e0cfc47c553866613bcc51e51422ae7&imageMogr2/format/webp)
/0/95776/coverorgin.jpg?v=ff2e9d006cf8cb92c326d85c347f36e8&imageMogr2/format/webp)