/0/78923/coverorgin.jpg?v=e0f650901ea8a5c33fe2b051f8a53720&imageMogr2/format/webp)
Vào đêm sinh nhật lần thứ hai mươi hai, người đàn ông tôi đã yêu suốt mười năm, cũng là người giám hộ của tôi, đã tổ chức một bữa tiệc đính hôn.
Nhưng cô dâu không phải là tôi. Cùng lúc đó, tôi nhận được bản án tử hình - ung thư máu giai đoạn cuối.
Tình yêu của tôi bị anh gọi là "bệnh hoạn, loạn luân". Chiếc nhẫn "Vĩnh Hằng" do chính tay tôi thiết kế lại được anh đeo cho vị hôn thê của mình.
Cô ta không chỉ sỉ nhục cha mẹ đã khuất của tôi, mà còn dàn dựng một màn kịch hoàn hảo, khiến anh tin rằng tôi giả bệnh để níu kéo.
Anh nhốt tôi lại, bắt tôi phải cúi đầu xin lỗi kẻ đã chà đạp lên nỗi đau của mình.
Thậm chí, anh còn thất hứa bữa tối sinh nhật cuối cùng của tôi để đi "hưởng tuần trăng mật" với cô ta.
Hoàn toàn tuyệt vọng, tôi chọn cách đông lạnh cơ thể, chìm vào giấc ngủ vĩnh hằng dưới đáy biển sâu. Nhưng tôi không ngờ rằng, năm mươi năm sau, người cùng tôi tỉnh lại trong thế giới tương lai, lại chính là anh.
Chương 1
Lã Ánh Phương POV:
Vào đêm sinh nhật lần thứ hai mươi hai của tôi, người đàn ông tôi đã yêu suốt mười năm đã tổ chức một bữa tiệc đính hôn xa hoa nhất thành phố - cho một người phụ nữ khác.
Căn biệt thự rộng lớn, nơi từng là tổ ấm của tôi, đêm nay lại lạnh lẽo như một hầm băng. Tôi ngồi co ro trên chiếc ghế sofa da mềm mại, nhưng sự mềm mại ấy không thể xua tan đi cái lạnh buốt đang thấm vào tận xương tủy. Ánh đèn pha lê trên trần nhà rọi xuống, tạo ra những vệt sáng lấp lánh trên sàn đá cẩm thạch, nhưng trong mắt tôi, chúng chỉ là những mảnh vỡ lạnh lẽo, phản chiếu sự trống rỗng trong tâm hồn.
Mọi thứ trong căn nhà này đều do một tay anh lựa chọn, từ chiếc rèm cửa màu xám tro cho đến bình hoa pha lê trên bàn. Anh luôn có gu thẩm mỹ rất cao, nhưng hôm nay, sự tinh tế ấy lại trở thành một sự tra tấn. Mỗi một vật dụng đều như đang nhắc nhở tôi về sự tồn tại của anh, về sự quan tâm mà anh đã từng dành cho tôi, và về việc tất cả những điều đó giờ đây không còn thuộc về tôi nữa.
Cánh cửa chính đột ngột mở ra, cắt đứt dòng suy nghĩ miên man của tôi.
Việt Nguyên Hãn bước vào, mang theo hơi lạnh của màn đêm và mùi rượu thoang thoảng. Anh cao lớn, vững chãi, bộ vest may đo vừa vặn tôn lên bờ vai rộng và khí chất thành đạt của một doanh nhân. Gương mặt anh góc cạnh, điển trai, nhưng đôi mắt sâu thẳm lại luôn ẩn chứa một sự xa cách lạnh lùng.
Đôi mắt ấy lướt qua tôi, không một chút gợn sóng, như thể tôi chỉ là một món đồ nội thất vô tri.
"Sao giờ này còn chưa ngủ?" Giọng anh trầm thấp, nhưng lại mang theo sự lạnh nhạt như băng.
Tôi siết chặt hai tay, móng tay bấm sâu vào lòng bàn tay để ngăn mình không run rẩy. "Em đang đợi chú."
Anh khẽ nhíu mày, sự thiếu kiên nhẫn hiện rõ trên gương mặt. "Tôi đã nói bao nhiêu lần rồi? Đừng đợi tôi."
Sự lạnh lùng trong lời nói của anh như một dòng nước đá dội thẳng vào tim tôi. Tôi hít một hơi thật sâu, cố gắng giữ cho giọng nói của mình không vỡ vụn. "Hôm nay... là sinh nhật em."
Tôi nói rất nhỏ, như một lời thì thầm, một lời cầu xin sự chú ý. Tôi đã hy vọng, dù chỉ là một chút, rằng anh sẽ nhớ. Rằng anh sẽ nói một câu "Chúc mừng sinh nhật".
Nhưng không.
Việt Nguyên Hãn dừng lại, đôi mắt anh nhìn tôi chằm chằm, và trong một khoảnh khắc, tôi đã ảo tưởng rằng mình nhìn thấy một tia phức tạp trong đó. Nhưng ảo tưởng nhanh chóng tan biến.
"Lã Ánh Phương," anh gọi cả họ lẫn tên tôi, một dấu hiệu của sự nghiêm túc và tức giận. "Em hai mươi hai tuổi rồi, không còn là đứa trẻ nữa. Đừng dùng những lý do ngây thơ này để gây sự chú ý với tôi."
Anh bước đến gần, cái bóng cao lớn của anh bao trùm lấy tôi, mang theo một áp lực vô hình khiến tôi khó thở.
/0/95670/coverorgin.jpg?v=b87891f930ecd9e4719e179bf5f1e5cc&imageMogr2/format/webp)
/0/90700/coverorgin.jpg?v=52a25f9995ac596f8b41e2b5597fb93e&imageMogr2/format/webp)
/0/95842/coverorgin.jpg?v=6ab1b770a4b1727919e2b15f89701013&imageMogr2/format/webp)
/0/90123/coverorgin.jpg?v=20251106141143&imageMogr2/format/webp)
/0/90710/coverorgin.jpg?v=9d96db1a1f177460912d762a64b18f3a&imageMogr2/format/webp)
/0/90722/coverorgin.jpg?v=a622fa8d45310c4e1276f7e985534b3c&imageMogr2/format/webp)
/0/88781/coverorgin.jpg?v=1b39908a864faa635ac913998f0a3010&imageMogr2/format/webp)
/0/96376/coverorgin.jpg?v=20251107030427&imageMogr2/format/webp)
/0/96270/coverorgin.jpg?v=dfae216e0847d2ba1f6334836a6f0d4e&imageMogr2/format/webp)
/0/95988/coverorgin.jpg?v=8094522f0018e2963996fb734345f776&imageMogr2/format/webp)
/1/100754/coverorgin.jpg?v=20251217000735&imageMogr2/format/webp)
/0/82363/coverorgin.jpg?v=0864973261edad76e22e75b305514fac&imageMogr2/format/webp)
/0/90125/coverorgin.jpg?v=871212aad47979998ad484d6003aee44&imageMogr2/format/webp)
/0/82344/coverorgin.jpg?v=4ea37d4d5205f516fa76b9087b46a356&imageMogr2/format/webp)
/0/82355/coverorgin.jpg?v=7a914855ac66ee8340357088e857e32f&imageMogr2/format/webp)
/0/95680/coverorgin.jpg?v=20251106222336&imageMogr2/format/webp)
/0/95763/coverorgin.jpg?v=cc6e5afb105c95c8e7d3338407699078&imageMogr2/format/webp)
/0/95939/coverorgin.jpg?v=20251107021735&imageMogr2/format/webp)
/0/90106/coverorgin.jpg?v=e74fd788a41f809a632b30920b699baf&imageMogr2/format/webp)
/0/82353/coverorgin.jpg?v=cd05f9ec83bd942b87e95f9600c3716d&imageMogr2/format/webp)