Long Vương Ra Ngục
ã dẫn theo đám đàn em tiến về phía Diệp Bắc
không biết điều. Mỗi lần đòi tiền đều bắt tôi ph
ệp Bắc Thần, bước tới trước mặt Lương Hổ, cườ
ương cho họ thôi, tiền vừa nhận đã bị đòi lại
m nhìn lấy một cái, vung tay
đồ mập thù lù! Việc này không liên quan đến mày, biến ngay cho khuấ
vừa trừng mắt nh
mình, nụ cười trên mặt Quản
ng: "Anh Vương, anh đi trước đi, không cần
iệp Bắc Thần, thở dài một tiến
kính râm lên, ánh mắt đầy kiêu ngạo, đá
ắc Thần. Tôi là chú Hổ của cậu, cậu còn nhớ
ời ta thấy ghê tởm nữa được khô
u một câu mà cậu tưởng tôi quý trọng cậu lắ
phía sau Lương Hổ liền phát
Bắc Thần, khoe hàm răng vàng cười nhạo: "Tôi cũng phục cậu
, trộn xi măng. Còn cậu – đồ vô dụng, ra đường mà lục t
g Hổ cười nhạo mình, Đá
phạm con trai mình như vậy, Đá Lá k
ó khăn tôi có lần nào không giúp? Vậy mà bây giờ cậu làm tay sai cho Gia đình họ Ho
biết vẫy đuôi với tôi, chứ phản b
cười khẩy: "Ông Diệp, ông trách tôi làm gì! Tôi thế nà
ính mình đi, đắc tội ai không đắc tội, lại đi gây sự với Gia đình họ Hoàng
biết rằng lúc này ánh mắt Diệp Bắc T
y làm thế này à?" Diệp
tới à? Tao chỉ đơn giản là thấy cả nhà
ố mắng hơi khó nghe đấy, ai nói hắn chẳng bằng con chó? Ch
ra thì tao còn làm được chó của Hoàng Thiệu, đến
ôi… Thế này đi, tôi cho cậu một cơ hội, tự vả vào mặt m
người chùi toilet, để t
he vậy không nhị
ùi toilet sao? Nó vừa đi xong thì
không kiềm chế nổi, giơ tay lên định tát
ào con trai tôi! Cầm tiền rồi cút đi! Nếu không cút t
n của Hoàng Trạch, nhưng hắn cũng chỉ là kẻ đi đòi nợ, ngày thường toàn dựa hơi ngườ
ước, có vấn đề gì
một bên, tiến tới trước mặt Đá Lá, giật
lập tức thay đổi: "Hai ông già này muốn
i đều ở đây, chỉ có dư chứ không thiếu
ung ác: "Mỗi người phải đóng đủ phần tiền, bây giờ dân
ng nói công an, trời có sập xuống c
bất ngờ đẩy mạnh
oạng suýt ngã, may mà đư
kh
ần tức giận