Mối thù của Vanderbilt
Y TRAN
ùng chân đá vào tay tôi. "Chỉ là một cái vòng
ên, nước mắt lưng tròng.
a trừng mắt nhìn tôi, giọng nói đầy đe dọa. "Cô có ký không thì bảo? Hay mu
òng tối không đèn, không thức ăn, không nước uống suốt hai ngà
hóng bị một cảm giác trống rỗng thay thế. Tôi
ì thầm, giọng nói vô
hy đột nhiên bước tới, giả vờ loạng choạng và "v
vì bỏng rát. Cả mảng da t
từ vết bỏng và nỗi đau từ tr
ng," Thy giả vờ hoảng h
lo worried hỏi. "Em có sao
lờ tôi, người đang q
"Mai Thy cần đi nghỉ ngơi. Đừng
u Thy ra xe, không
nhìn vào cánh tay bỏng rá
thể thao màu đỏ lao như bay về phía tôi. Tiế
au tay lái, khuôn mặt cô
ản ứng. Chiếc xe
an tỏa khắp cơ thể trước kh
.
e thấy tiếng Hùng và bác
u tuần... không
iều máu... cần được
ị hoảng sợ nhẹ thôi,
trong phòng bệnh trắng toát.
c phải báo cho cô b
th
thẳng vào đầu tôi. Đứa con thứ
g bước vào. Trông anh ta c
ầu. "Mai Thy... cô ấy hơi sợ
t đứa con chỉ là chuyện nhỏ, không đáng đ
hận nó không tốt. Mai Thy đang mang thai con của tôi, con của Trần gia. Cô
lời. Cổ họng tôi khô khố
năm. Khi đó tôi đã mang thai được ba tháng. Hùng bi
i không muốn
n phẫu thuật. Anh ta nói rằng anh ta ghét đứa
ứng. Tôi bị băng huyết, s
g Mai Thy đã gửi cho tôi một tấm ảnh. Trong ảnh, Hùng đang
, tôi phát hiện ra mọi thứ đã thay đổi. Bức ảnh cưới của chúng tô
ưới đất, trong khi tủ quần áo ch
n Quang Hùng không còn là người đàn ô
nhiệm". Trách nhiệm với gia đình tôi, trách nhiệm vớ
nói không?" Giọng Hùn
áo lên bàn. "Ăn đi rồ
uốt nhói lên từ cánh tay phải của tôi. Tôi n
Tôi hỏi, gi
hy... vụ tai nạn làm cô ấy bị một vết sẹo nhỏ
ủa tôi?" Tôi không
a của cô lành nhanh, vài hôm là khỏi. Nhưng Thy là