Không còn là vợ anh nữa, mà là kiến trúc sư của chính cô ấy
ủy Ngu
vẽ, Châu Trọng Khang đã bướ
theo
phòng, lực tay rất mạ
hập viện rồi. Em đi theo anh đến
hìn anh ta với ánh
u Trọng Khang, anh có mắt không vậy? A
. Có lẽ anh ta không ngờ
yếu đuối như vậy, sao có thể diễn kịch được? Chắc
đu
i, nụ cười
váy của em. Còn em thì mạnh mẽ đến mức phải trơ mắt nhìn chồng m
mức mặt đỏ bừng. "Em đừng có nói năn
h cãi với anh ta nữ
i xin lỗi." Tô
gười đi vào phòng ng
ĩ. Nhưng tôi mặc kệ. Tôi không muốn n
ghe thấy tiếng loả
ăn thơm phức
ại nhói l
t cao đến mê man. Tôi đã nhờ
đàn ông, sao biết nấu nướng đ
a lại vì Bàn Thu Oanh
này, tôi mới thực sự hiểu ra, trong trái tim a
hang gõ cửa
ửa ra! Em phải đi
ẫn im
ó vẻ sốt ruột. "Anh phải mang cháo đến bệnh
ấy tiếng bước chân vộ
ôi không
và cay đắng cứ thay nh
ắt thâm quầng vì thiếu ngủ. Tôi đ
ng về chuyện đi xa chưa?
ối: "Em nói rồi ạ.
chỉ muốn nhanh chóng rời khỏi nơi này, rờ
lai sẽ ra sao, nhưng
é Trọng Khang đó, chỉ cần em dỗ n
n
đã dỗ dành anh ta năm năm t
bội và t
i đủ tốt, đủ yêu anh ta, anh
tôi
ao giờ là sự lựa chọn duy nh
/0/77923/coverorgin.jpg?v=76103a3c83d97cc651ace744e14152e1&imageMogr2/format/webp)
/0/93946/coverorgin.jpg?v=9f7af0579ae662ee947297abed546c3d&imageMogr2/format/webp)
/0/78350/coverorgin.jpg?v=f48e5866db5d41e9bbfde28e39c81b77&imageMogr2/format/webp)
/0/90747/coverorgin.jpg?v=a4b0225bc9cc14dabcf9b481468a9ddf&imageMogr2/format/webp)
/0/93023/coverorgin.jpg?v=e0fdb754c39472d2bd0a9e20cfbe1f79&imageMogr2/format/webp)
/0/96282/coverorgin.jpg?v=ca383705809d67e60adb68c6151e2cc0&imageMogr2/format/webp)