Người phụ nữ khác của anh, cuộc sống mới của tôi
/0/95768/coverbig.jpg?v=20251106223748&imageMogr2/format/webp)
Phan Gia Cảnh bỏ rơi tôi giữa bữa tối thị
au đó lại đưa cô ta về chính "tổ ấm" m
ấy tiếng cười khúc khích củ
òn đó, dặn tôi về nhà cẩn thận: "Em
thay thế, tất cả chỉ đổi lại bằng s
của tôi
n tin chia tay, c
trình đấu thầu một dự án quan t
à Giám đốc Lưu, chuyên gia thẩm định sẽ
ươ
nh Thả
ọng nhất thành phố, nơi tôi đã đặt chỗ trước cả tháng trời, P
mà tôi đã đặc biệt dặn bếp trưởng chế biến theo khẩu vị của anh. Ngọn nến lung linh
vụ đang rót đầy ly rượu vang đỏ của chúng tôi. Anh liế
gáp, thậm chí không buồn nhìn vào mắt t
Diệu
lời nguyền, đã ám ảnh suốt
cuống cài lại khuy áo. Anh không hề nhận ra ánh mắt tôi đang nhìn anh. Tr
náy nhưng đầy giả tạo. "Em biết mà, Ngọc y
ầu một cá
năm qua, tôi đã quen với việc trở thành lựa chọn thứ hai, là bến đỗ an
, một nụ hôn lạnh lẽo và vô hồn. "Em ăn trước đi nh
ưng bước đi, không
i bàn tiệc thịnh soạn và trái tim đang nguội lạnh dần. Người phục vụ đứng cách đó kh
sóng sánh như máu. Tôi uống một hơi cạn sạc
ng danh giá thời đại học, để lui về làm hậu phương cho anh. Tôi nấu cho anh từng bữa ăn, chăm sóc anh từng
được đền đáp. Rằng mười năm đủ dài để anh
tôi
ng lên. Không phải cuộc gọi
Một dòng trạng thái mới của Thẩm Diệu N
g thể nào nhầm được. Đó là bàn tay của Phan Gia Cảnh, bàn tay mà tôi đã nắm suốt mư
luôn ở bên em những lúc em yếu lòng
bàn tay vô hình bóp nghẹ
sự yếu đuối của cô ta lại có sức mạnh ghê gớm đến vậy, có thể
oại tôi lại báo có tin
không ổn định. Anh đưa cô ấy về nhà rồi. Em ăn xong chưa? V
n
không bao giờ làm phiền anh, sẽ không bao giờ ghen tuông hay đòi hỏi. Anh y
chưa bao giờ thực sự thuộc về mình. Tôi đã tự lừa dối bản thân
hông bao giờ trân trọng nh
hắn đầy sáo rỗng của anh. Nước mắt tôi cuối cùng cũng khôn
n anh vì cô ta mà bỏ rơi tôi.
ớc đã t
tình yêu của t
ững tiếng nấc nghẹn ngào. Ngón tay tôi, k
óng và d
nh, chúng ta