Tội lỗi của anh, tự do của cô
ăng Ho
Tư Gia Trân. "Là lỗi của anh. Lát nữa
như muốn xem phản ứng của tôi. Anh ta mong đợi tôi sẽ gh
i không có bất kỳ biểu cảm nào, bìn
y, giọng điệu trở nên cáu kỉnh. "Anas Băng Hoài, cô ngồi sau xe c
quản gia đã
ình thản trả lời: "Tôi đ
Lâm cười khẩy. "Cô quan tâm
là một ngày tốt để bắt đầu một cuộc số
ự khó chịu trên mặt anh ta càng t
thoại của tôi. "Đưa đây tôi x
." Anh ta
t của tôi
ón tay lướt trên m
hử lại.
tôi với ánh mắt tức giận và
ột nụ cười mỉa mai. "Trình Sơn Lâm, đến cả sin
ó lẽ đã quên từ lâu rồi. Hoặc có l
ại im lặng. Anh ta ném điện thoại lại cho tôi, bự
bước xuống xe, đi
ngồi sẵn ở đó. Nhìn thấy tôi, ông
lại đây ng
đi đến, ngồi xuố
phía đối diện. Anh ta ân cần hỏi cô ta:
c bắc, tốt cho thai nhi." Tư
ra lệnh cho đầu bếp, liệt kê một
ò của tôi. Không biết tại sao, anh ta bỗng nhiên nói thêm một
là món duy nhất tôi có thể ăn được
n cho tôi, hỏi han sức khỏe của tôi. Trình Sơn Lâm thì chỉ chăm chăm
ói muốn lên phòng
ôi. Quần áo của tôi bị vứt bừa bãi trên sàn, nhiều chiếc váy đắt tiền bị cắt nát
ũng biết đây là
n là tôi đã sớm cất hết giấy tờ tùy thân quan tr
đi, thì Tư Gia Trân đã đ
hoanh tay trước ngực, vẻ mặt đầy đắc ý. "Chị
" Tôi lạnh
h còn là tiểu thư nhà họ Anas cao cao tại thượng nữa sao? Đừng quên, nhà cô đã phá sản r
tôi đã ở ngay bên cạnh anh ấy. Anh ấy đã hỏi tôi nên làm thế nào. Tôi nói rằng, công ty rách nát đó có gì đáng để c
ra, cuộc hôn nhân địa ngục này của t
n độc!" Tôi
hị bức ảnh của Trình Sơn Lâm và cô ta. "Nhìn đi, người đàn ông của cô, bây giờ là của tôi. Đứa
ốp
i tát trời giáng xuống khuôn mặt đắc thắng của cô
i?" Tư Gia Trân ôm mặ
đến bóp chặt lấy cổ cô
ăm qua bùng nổ. Tôi chỉ muốn b
u mạng..." Tư Gia Trân k
từ túi xách của Tư Gia Trân khi nãy. Chiếc hộp mở ra, một lọ ch
hắc khó chị
x
p mạnh vào người tôi. Chiếc bật lửa trên sàn
ác
lửa nhỏ
ÙM
, nhanh chóng lan ra khắ
cuộn bốc lên, ch
ư Gia Trân hét lên kinh
o sặc sụa. Bệnh tim của tôi lại tái phát. Lồng ngực t
mềm nhũn, ngã
ếng bước chân dồn dập và tiếng hét kin
OÀI! GI
Một bóng người cao lớn
ình S
ng hoảng loạn ở gần cửa, và tôi
dự, anh ta lao v
cho cô ta, vội vàng chạy ra ngoài,
đó, trái tim tôi đ
khóe môi nở một
như vậy,
vào, không chút do dự mà ôm lấy tôi, nhanh c
lại định lao vào cứu tôi thì sững sờ khi thấy tôi đã ở bê
thều thào gọi tên n
ển phát nhanh đến nhà họ Trình. Sau đó, tôi cầm vé
tôi rời khỏi thành phố đã kh
ắt tín hiệu điện thoại,
Trình S
ô đang ở đâu? Quay