Sự trả thù: Sự sụp đổ của tỷ phú
/0/95787/coverbig.jpg?v=97540860261b6430b01ee8a925505371&imageMogr2/format/webp)
u, tôi phát hiện ra mìn
i đều là giả dối, anh ta chỉ dùng tôi làm tấm
tôi. Họ ép tôi uống bát canh nấu từ chính con mèo cưng của mình, rồ
g hiểu tại sao người đàn ông từng yêu tôi đ
t được cơ hội sống sót cuối
hân phận hoàn toàn mới, một k
ủa anh đã kết thúc, g
ươ
Hoài
t năm năm qua, mọi sự dịu dàng, mọi lời yêu thương mà Trần Khải dành cho tô
ng sản TK hùng mạnh. Anh ta là một người đàn ông lạnh lùng, quyền lực, và nổi tiếng là người không gần nữ
tổng tài cấm dục đó lại
ó chính
inh viên kiến trúc nghèo khó, v
t thành phố, cho tôi chiếc xe sang trọng nhất, và tấm thẻ đen không giới hạn hạn mức
ổn thương tôi. Nếu có ai dám nói xấu tôi một câu, ngày h
hiến tôi, một cô gái chưa từng t
nói, Trần Khải yêu
ũng đã từng t
rong bữa tiệc kỷ niệm
"Khải, hôm nay là kỷ niệm năm năm của chúng ta, anh
ôi. Tôi không muốn danh phận, tôi chỉ mong có được một sự công nhận
lại đột ng
ông biết điều." Giọng anh lạnh như
một mình trong phòng tiệc
và lời xì xào bàn tán của mọi người xung quanh
a sẽ cho tôi một bất ngờ lớn vào ngày kỷ niệm. Tại sao hôm
o anh, muốn
ng nói của trợ lý anh, "Chủ tịch, cô Vi Ngọc Mai sắp về
ôi bỗng ch
.. cái tên n
ời được mệnh danh là "ánh trăng sáng" trong lòng bao
thở, l
tấm bình phong tôi tìm về để che chắn cho Ngọc Mai thôi. Giờ N
đã ở bên cạnh ng
hơi mà thôi. Tôi chưa bao giờ chạm vào cô ta,
ọc Mai nghe được đã rất tức giận." Một giọng nữ dịu dàng nhưng đầy ác ý vang lên, đó là bạn thân
, rồi giọng nói tàn nhẫn
tôi trố
anh như những nhát dao
chỉ là một
iêu nguy hiểm. Tôi từng bị đối thủ của Trần Khải bắt cóc, suýt nữa
ày, lo lắng dặn dò bác sĩ
ĩ rằng đó
"tấm bình phong" này bị hỏng, không thể ti
êu, hóa ra chỉ
ngừng tuôn rơi. Cả
a, cuộc nói chuy
á. Hay là... tìm vài người đàn ông đến 'chơi' với cô t
ôi như bị
Trần Khải, trong lòng vẫn cò
h lùng đáp, "Đừng
ồng ý lạ
g vụt tắt. Tôi không thể chịu đ
hành lý. Tôi phải rời khỏi nơi này,
phòng đột nhiên bị mở ra. Một ngư
ôi với ánh mắt dâm đãng. "Cô Đoa
i, "Anh là ai? Ai
"Cô không cần biết tôi là ai. Chỉ cần b
con thú đói. Tôi hét lên,
i cho anh hết! Làm ơn tha ch
có tiền sao? Trần tổng đã đóng băng tất cả tài khoản củ
bao giờ chạm vào cô. Chắc là chê cô bẩn thỉ
như muối xát vào
hạm vào tôi. Mỗi lần tôi cố gắng gần gũi,
hĩ rằng anh ta
u, anh ta chỉ đơn g
i chỉ là một kẻ t
lên trong tôi. Tôi không thể
hết sức bình sinh, vớ lấy chiếc đèn
g cho hắn cơ hội phản kháng, tiếp tục đập liên ti
dưới chân, cả người run rẩy. Nướ
oại dự phòng mà tôi chưa bao giờ
ng bắt máy, một giọng nam
nh không run, "Tưởng Hoài Văn, những tài liệu bí mật
gì?" An
"Tôi muốn một con đường sống. Tôi muốn anh giúp tôi dàn dựng một
kia im lặn
ho tôi b