Trò chơi tàn nhẫn nhất của người đàm phán
an Tra
ạnh lẽo, và không khí nặng trĩu của sự sống và cái chết khiến tôi ngột ngạt. L
hưng cơ thể tôi đã kiệt quệ sau những ngày thẩm vấn và cú sốc tinh thần. Tôi n
bệnh, nắm chặt tay tôi, khuôn mặt hốc hác đầy vẻ
ông còn cảm
đầu tiên tôi làm là rút
ồi." Anh ta mừng rỡ,
tránh đi. "Đừn
i lạnh n
ay lơ lửng giữa không tr
ố gắng ngồi dậy. Vết thương trên người vẫn còn đau nhức, nhưng
n phải nghỉ ngơi." Anh
lặng mặc quần áo. Anh ta
g sống" sáu năm. Tôi đến một căn hộ dịch vụ
g mình, một nơi không có bất kỳ
ta, tôi đều cho vào một chiếc thùng lớn. Khung ảnh cưới trên đầu giường, đôi
nh ký ức, một nhát dao cứa và
ân giả, nhưng những cử chỉ quan tâm, những lời n
ăm bên cạnh nhau, anh ta ít nhi
i biết mình đã sa
Anh ta là một diễn viên quá xuất sắc,
iữ những thứ quý giá nhất của mình. Bức ảnh đầu tiên chúng tôi chụp ch
h. Tôi vẫn nhớ ngày hôm đó, anh đã quỳ xuống trư
là người lãng mạn, nhưng anh muốn dành phần
nước mắt. Tôi đã nghĩ mình là n
nực
, không một chút do dự
m thanh xuân và tình
c điện thoại cũ, màn hình chợt sán
ẽ cô nên biết sự thật về
một tập tài l
a tôi? Cha tôi tự sát vì phá sản, đó là điều m
ính và kế toán pháp y, tôi không mất
c công ty của cha tôi đã bị một công ty đối thủ dùng th
khác, chính là công ty
g sau tất cả,
gia đình tôi, cái chết của cha tôi, tất cả đều do n
Phàm tiếp cận tôi, c
nh hoàng lóe lê
của gia đình tôi. Anh ta tiếp cận tôi, không phải vì
nh ta muốn dùng sự "ban ơn" này, dùng cuộc hôn nhân này để
uộc đời tôi để trả nợ
aa
thứ trong tầm tay. Nỗi đau, sự phẫn nộ, sự că
một con cờ trong kế hoạch của anh ta
cười ra
Phàm, anh t
y, cô th
ình tôi, đã cướp đi những n
khiến các ngườ
tất cả những nỗi đau mà tôi đã phải
rở nên sắc lạnh. Tôi nhấc điện
sẵn sàng. Khi nào chú
" Giọng anh ấm áp như thườn
ơn
òng bừa bộn lần cuối. Nơi nà
ày, Minh Đan
chỉ có một mục
o
úng lúc đó, Hàng Doanh Phàm
gặp ở bệnh viện. Râu ria lởm chởm, quần á
âu?" Anh ta tóm lấy cánh
n xuống bàn tay a
ại dọn đi mà không nói với anh một lời? Em có biết anh đã lo lắn
g? Hàng Doanh Phàm, anh có tư cá
ra, nhưng anh
đã sai khi hy sinh em. Nhưng đó là tìn
ậy ai hiểu cho tôi? Ai hiểu cho em trai tôi đã chết oan uổng? Ai hiểu ch
ện vào lồng ngực anh ta. Anh ta sững s
yện đó... Đan
kẻ đã hại chết cha tôi. Anh biết tất cả, nhưng anh vẫn bao che cho cô ta. Anh tiếp cận tôi, cướ
a lùi lại một bước, lắp bắp: "Không... không phả
iấy chứng nhận kết hôn giả. "Cuộc hôn nhân của chúng ta
anh ta. "Từ nay về sau,
lướt qua người anh ta,
rong tuyệt vọng, tiếng đồ đạc bị đập vỡ, và tiếng
không qu
của tôi, chỉ có bón
ng lại cho đến khi