Bốn mươi chín cuốn sách, một lần tính toán
/0/95868/coverbig.jpg?v=fe2fc366fa02dfd8885b3a308558655e&imageMogr2/format/webp)
, tôi đã mất đi đứa
ng Cảnh, lại đang tổ chức sinh
xoa dịu sau mỗi lần phản bội. Anh ta dịu dàng xin lỗi, hứa hẹn sẽ bù đắp,
g sự ghê tởm dâng lên tột độ khi tôi cầm điện thoại của anh ta và thấy c
ạch làm một việc bẩn thỉu
u. Tôi nhanh chóng cài một phần mềm
, Mạc Quang Cảnh. Từ
ươ
ồng Nh
hồng tôi, Mạc Quang Cảnh, đang tổ chức sinh nhật cho người tình của
miếng khoai tây chiên giòn tan vào miệng. Bác sĩ đã dặn tôi không được ăn những thứ
i không
g quan tâm đến bấ
a con tôi đã mong chờ suốt ba năm, đứa trẻ mà tôi ngỡ là sợi dây du
tại Mạc
au đó là tiếng bước chân
khoai tây chiên, tiếng "rộp rộp" vang lê
ủa Quang Cảnh vang lên, có chút không vui. "
chiên khỏi tay tôi. Tôi nhanh chóng giấu nó
chạm và
một lúc, rồi thở dài, thái độ mềm mỏng trở lại. Anh ta
ợc không? Là lỗi củ
m qua, tôi đã nghe câu này
ôi biết bên trong là gì. Đó là một chiếc áo dài được
ta sẽ dùng một chiếc áo dài đắt tiền để xoa dịu tôi. Như thể những tấm lụa là gấm
h mình. Khi tủ quần áo của tôi chứa đủ
hiếc thứ
cảm xúc nào. Sự mong chờ, sự đau đớn
rong là một chiếc áo dài lụa màu xanh ngọc bích, trên tà áo được thêu tay
tim tôi thì
óc, ánh mắt vẫn dán vào màn hình T
cố tình lờ đi. Anh ta vòng tay qua vai tôi, giọng nói trầm ấm bên tai: "Đừng buồn nữa. Chuyện
iến tôi rùng mình một cách ghê tởm
ần này kh
i sa
rồi." Tôi nói, giọng đ
tôi, trong mắt hiện lên một tia b
uá…" Anh ta vội vàng giải thích. "Vậy để anh
i, một nụ cười m
Tôi từ tốn nói. "N
tôi là ba
à ngày tô
. Mẹ tôi lúc sinh thời rất thương anh ta, luôn coi anh ta như con ruột. Tr
h ta đã
xe đến nghĩa trang. Tôi đặt bó hoa cúc trắng trước mộ mẹ, thắp cho b
thông báo từ mạng xã hội. Một người bạn
hai cười rất tươi trước một chiếc bánh sinh nhật lớn. Dòng trạng thá
trong sáng mà anh ta k
đau dữ dội. Máu tươi chảy dọc theo hai chân
ình ảnh cuối cùng tôi nhìn thấy là nụ cười rạ
tôi về thực tại. Anh ta có vẻ hoảng hốt trước sự im
t mà tôi từng yêu đến mê muội. Giờ đâ
ể anh lại tìm một lý do
Là lỗi của anh. Anh sẽ bù đắp cho em. Em muốn gì cũng được.
tình tứ với người phụ nữ khác, cho đến những lần anh ta "lỡ" qua đêm bên ngoài. Mỗi một lần, cái giá của sự tha thứ lại tăng
g mắt mọi người. Anh ta luôn biết cách che đậy những vết nhơ của mình bằng một vẻ ngoài hoàn h
c hôn nhân này đã mụ
sau đó, một cơn choáng váng ập đến, bụng tôi lại bắ
đầy lo lắng. "Em sao vậy? Có phải
nằm xuống giường. Anh ta đắp chăn cho tô
gì không? Anh xuống bếp nấ
ốn nhìn thấy bộ mặt giả nh
uốn yên
g bếp xem có gì ăn không." Anh ta
lên trần nhà trắng toát. Nước mắt không thể
oại của Quang Cảnh để quên
tin n
hình. Tên người
chưa? Vợ anh có l
cầm lấy điện thoại, ngón tay run rẩy mở khóa. Mậ
ngọt ngào, nhớ nhung mà họ gửi cho nhau. Họ
ermes mà Quang Cảnh vừa nói sẽ mua cho tôi. Thanh Nhã cầm chiếc túi, cười rất tươi, d
ngợi. Quang Cảnh đã "thích" tất cả
iết kế X đúng không? Sao nhìn giống cái bà
mắt nhìn ghê. Cái này là anh Cảnh đặc biệt đ
t kế độc quyền mà Quang Cảnh tặng
g lên. Vẫn là tin
ớm nhé. Em đã chuẩn bị hết rồi. Ch
? Đến
ng lên: "Hồng Nhi ơi, anh nấ
an tâm đó giờ đây n
theo dõi. Tôi đã từng nghe bạn bè nói về nó. Chỉ cần cài vào điện thoại của đối phương, tôi
hình. Chỉ trong vài phút, phần
ện thoại lại chỗ cũ, ngay khi Quang Cảnh
Anh ta mỉm cười, đưa
ố nén lại sự căm g
h có bận khôn
ọp quan trọng." Anh ta
, nở một nụ
. Em ở nhà một
rán tôi. "Em nghỉ ngơi đi. Anh phải đ
ầm điện thoại, đ
tôi lập tức tắt ngấm. Tôi cầm lấy đi
thúc rồi, M
iờ, đến