Thợ săn thô lỗ và thê tử thần y
ụ quay đầu bảo thê tử là Vương T
phải đưa người qua đó, không đi ngay t
ì trốn sau cánh cửa, lén lút nhìn nàng. Khuôn mặt nhỏ gầy gò, chỉ có
ng giờ còn chưa lo được cho thân mình, thật sự
u ớt, ban đầu phu thê Phương Đại
ụ mẫu giữ muội muội lại. Khi Tiểu Thảo được sinh ra, nàng cũng chỉ
au này sẽ chẳng còn ai ch
g đến Tông gia không? Rõ
đi ra tay không, ngay cả bộ quần áo vá cũ mà n
hì là người Tông gia rồi, c
nguyên chủ, không nói thêm lời nào, lẳng
ng có khả năng chữa lành vết thươn
hương thế ở chân của Phương Kiến Nhân trong mắt nàn
n này đều là Phươn
Đại Trụ còn không ngừn
hút, người ta thấy con chịu khó làm việc thì
đi chỉ tổ mất mặt, mẹ con không chuẩn
thứ gì tốt, con cũng nhớ đến nhà mình, đừng quê
thân với đại ca cũng không đến nỗi bị
sự không nhịn được nữa, rốt cuộc
g lưng ch
Tông gia rồi sao? Ngay cả giấy bán t
của ta cũng chẳng liên q
ọc đường nàng bị trói hai tay, Phươn
ến mặt xanh mét, không ngừng m
y ơn nuôi dưỡ
đâu phải nguyên chủ, ơn nuôi dưỡ
, nàng sẽ quan sát tình
ổi loạn lạc dễ sinh ra cướp bóc, cho dù có th
ại, dựa vào linh tuyền trong không gian và y thu
hư Dạ Xoa trong lời dân làng đồn
ới, cứ bước đến
ương Đại Trụ dứt khoát kéo chặt dâ
Tông gia nằm giữa lưng
ởng Thôn Phương Gia và Dã Thôn chỉ cách nhau một ngọn núi
n cỏ dại và cây cối khô héo chết rụi, để lộ ra một con đường đủ c
ở phía Dã Thôn nghèo khổ hơn hẳn so với dân bên ngoài. Phần