Chiến thiếu, phu nhân lại đào hôn rồi

Chiến thiếu, phu nhân lại đào hôn rồi

Rabbit

Đô Thị Đương Đại | 1  Chương/Ngày
4.9
Bình luận
10.7M
Duyệt
445
Chương

【Ngược tâm, ngược tra, minh bảo, truy thê lò hỏa táng】 Kiếp trước, cô bị vị hôn phu mà mình tin tưởng nhất cùng cô bạn thân liên thủ với nhau hãm hại, trái tim tan nát, cuối cùng bị chà đạp tới chết. Trời cao có mắt, cô vừa mở mắt ra, bèn được tái sinh lại một kiếp Nhưng người đầu tiên cô nhìn thấy khi mở mắt, lại muốn đưa cô vào chỗ chết, và người này còn là chồng cô trong kiếp này. Cuối cùng, cô để lại một tờ đơn ly hôn và bỏ đi một mạch. Toàn thành đều xem cô như một trò cười, là một khí phụ của hào môn, nhưng ngờ đâu, sau khi hoa lệ chuyển mình, cô bèn trở thành nữ tổng tài mà ai ai cũng phải ngưỡng mộ? Dẫm đạp tra nam tiện nữ của kiếp trước dưới chân mình, sự nghiệp tình duyên đều rộng mở, ngay cả chồng cũ cũng phải chạy tới tìm cô! "Xin em hãy quay về bên anh." Người đàn ông cúi người xuống nhìn cô, mở hé đôi môi, và để lại câu lệnh bên tai cô. Cô lạnh lùng nhìn vào đối phương, bỏ chạy một lần nữa, cô đã sớm không còn là Dư Thanh Thư của ngày xưa, đương nhiên không thể nào quay trở về bên cạnh người đàn ông đó được.

Nhân vật chính

: Dư Thanh Thư và Chiến Tư Trạc

Chương 1 Tái sinh, ly hôn

"Dư Thanh Thư, cô muốn chết à!"

Trên chiếc giường lớn hai mét, người đàn ông sắc mặt u ám, ánh mắt đen như mực bùng lên cơn thịnh nộ, cánh tay căng cứng dùng sức bóp cổ người phụ nữ trắng trẻo.

Không thở nổi nữa!

Vừa tỉnh dậy, Dư Thanh Thư đã bị bóp cổ, hoàn toàn không kịp phản ứng chuyện gì đang xảy ra.

Cô chỉ cảm thấy oxy trong phổi ngày càng loãng đi, bản năng sinh tồn trỗi dậy khiến cô đưa tay nắm lấy cổ tay đổi phương, cố sức gỡ ra.

Nhưng đối phương hoàn toàn không có ý định buông tha cho cô, càng ngày càng siết chặt. Đôi mắt Dư Thanh Thư đỏ ngầu, tầm nhìn dần trở nên mờ nhòe.

Bùm!

Quản gia đột ngột mở cửa bước vào, thấy cảnh tượng này, sắc mặt lập tức tái mét, vội vàng bước tới nắm lấy cánh tay người đàn ông, hốt hoảng hét lên: "Thiếu gia, thiếu gia! Cậu buông tay ra! Thiếu phu nhân sẽ chết đấy!"

"Cô ta đáng chết!" Ánh mắt của người đàn ông đầy tà ác, từng chữ từng chữ ép ra từ kẽ răng.

Quản gia thấy không thể kéo ra được, trong lòng hoảng loạn, liền quỳ gối bên giường cầu xin: "Thiếu gia, nếu thiếu phu nhân chết, cậu muốn người hầu sau này phải đối mặt với lão phu nhân như thế nào đây? Linh hồn lão phu nhân trên trời cũng sẽ không được yên nghỉ!"

Bà nội?

Chiến Tư Trạc nghe thấy lời quản gia nói, tâm trạng hơi dao động, lực tay cũng nới lỏng hơn một chút.

Dư Thanh Thư nhân cơ hội giật mạnh tay Chiến Tư Trạc ra, nhanh chóng ngồi dậy, sắc mặt tái nhợt lùi về phía sau, cho đến khi lưng chạm vào đầu giường mới dừng lại.

Quản gia thấy Chiến Tư Trạc có dấu hiệu nới lỏng, nhân cơ hội thúc giục, "Thiếu gia, hôm nay chính là ngày ngài và thiếu phu nhân ly hôn. Từ nay về sau, ngài sẽ không gặp lại thiếu phu nhân nữa! Thiếu gia, hãy nể mặt mẹ của thiếu phu nhân từng là ân nhân cứu mạng của lão phu nhân, tôi xin cậu hãy tha cho thiếu phu nhân lần này, khẩn cầu thiếu gia ngàn vạn lần, mong thiếu gia bình tĩnh đừng nóng giận!"

Nghe vậy, Chiến Tư Trạc nhanh chóng bình tĩnh lại, từ trên giường bước xuống, mặc áo ngủ vào, đôi môi mỏng nhẹ nhàng nhếch lên, giọng nói lạnh lùng như băng tuyết ngàn năm.

"Thỏa thuận ly hôn tôi sẽ để Phong Kỳ gửi qua, ký tên xong thì cút đi, tôi không muốn lúc trở về lại thấy cô ở đây nữa."

Nói xong, Chiến Tư Trạc và quản gia lần lượt rời khỏi phòng.

Cánh cửa bị đóng mạnh, âm thanh vang lên làm rung động màng nhĩ của Dư Thanh Thư. Cô ôm ngực, hoảng loạn chưa nguôi, sắc mặt tái nhợt, đầu óc ong ong như bị sét đánh.

Cô ấy cúi đầu, đồng tử bỗng chốc giãn to, không thể tin nổi nhìn toàn thân mình, không một mảnh vải che thân, đầy rẫy những dấu vết đỏ bầm.

Vừa rồi cảm giác ngạt thở quá mạnh, đến nỗi cô ấy không chú ý đến sự đau nhức trên cơ thể. Giờ đã hồi phục, Dư Thanh Thư chỉ cảm thấy cơ thể mình như bị tháo ra và lắp lại, chỗ nào cũng thấy khó chịu.

...

Dư Thanh Thư không tìm thấy quần áo của phụ nữ trong phòng thay đồ, nhìn qua chỉ toàn là áo sơ mi trắng và vest đen của nam giới, toát lên vẻ u ám và lạnh lẽo.

Cô tùy tiện kéo một chiếc áo sơ mi và quần tây mặc vào, rộng thùng thình, ống quần kéo lê trên đất.

Cơn đau nhức trên người vẫn chưa giảm, thái dương nhói lên từng hồi, Dư Thanh Thư khó khăn lắm mới di chuyển đến ghế sofa ngồi xuống, nhắm mắt lại. Rất nhanh, ký ức không thuộc về cô ấy bỗng tràn về như thác lũ.

Một lúc lâu sau, Dư Thanh Thư mới mở mắt. Cô đã xem lại toàn bộ ký ức của nguyên chủ khi còn sống, cuối cùng rút ra hai kết luận.

Cô đã tái sinh, từ Lạc Y biến thành Dư Thanh Thư.

Nguyên chủ là một thiên kim tiểu thư bất hạnh: mẹ ruột mất sớm, bố ruột thì vừa nhu nhược vừa tệ bạc, và cô còn đem lòng yêu sâu đậm Chiến Tư Trạc.

Cốc cốc.

Có người gõ cửa phòng thay đồ, giọng nói lạnh lùng truyền vào, "Thiếu phu nhân, cô có ở trong đó không ạ?"

Dư Thanh Thư xắn ống quần lên, tiến lên mở cửa, một người đàn ông cao lớn lạnh lùng đứng trước mặt cô, tay còn cầm một tập tài liệu.

"Phong Kỳ." Dư Thanh Thư nhanh chóng lục lại ký ức trong đầu, cố ghép cái tên trong trí nhớ với người đàn ông trước mắt.

Phong Kỳ mặt không chút biểu cảm, đưa tài liệu và bút, nói: "Thiếu phu nhân, Chiến tổng bảo tôi giám sát cô rời đi. Còn nữa, đây là thỏa thuận ly hôn của cô và Chiến tổng."

Dư Thanh Thư liếc nhìn bản thoả thuận ly hôn trong tay anh ta, nhớ lại lời quản gia nói trước đó, chợt nhận ra hôm nay chính là ngày kỷ niệm kết hôn của nguyên chủ và Chiến Tư Trạc, cũng là ngày cuộc hôn nhân hai năm của họ chính thức kết thúc

Còn chưa tới một tiếng đồng hồ, thỏa thuận ly hôn đã được soạn xong rồi sao? Có thể thấy, Chiến Tư Trạc thực sự rất ghét Dư Thanh Thư rồi.

Cô nhận lấy, lật đến trang cuối cùng, nhanh chóng ký tên "Dư Thanh Thư" vào, hành động đấy còn chưa đến ba mươi giây.

"Xong rồi." Dư Thanh Thư đóng nắp bút lại, đưa cả bút và thỏa thuận lại cho Phong Kỳ.

Ánh mắt Phong Kỳ lóe lên một chút ngạc nhiên, hơi bất ngờ với việc Dư Thanh Thư ký tên nhanh chóng như vậy. Chiến tổng trước khi bảo anh ta mang hợp đồng đến còn dặn rằng, nếu Dư Thanh Thư không chịu ký, thì cứ cưỡng chế bắt cô ta lăn tay vào đó.

"Thiếu phu nhân, cô không xem nội dung thỏa thuận sao?" Phong Kỳ không vội lấy lại thỏa thuận, hỏi.

Dư Thanh Thư nhướn mày, đáp: "Không xem."

"Cô không tò mò sau khi ly hôn sẽ nhận được gì sao?" Phong Kỳ hơi chau mày một cách khó nhận ra, lại hỏi thêm một câu.

Dư Thanh Thư kéo lại quần, ngẩng đầu, khẽ cong môi cười: "Không có gì đáng để tò mò cả. Tôi không xem cũng biết, chỉ có hai kết quả, một là khiến tôi nợ nần chồng chất, hai là ra đi tay trắng. Dù là kết quả nào, đối với những luật sư dưới tay anh ta thì đều không khó."

Nghe vậy, Phong Kỳ cúi mắt, nhận lại thỏa thuận ly hôn, "Thiếu phu nhân, Chiến tổng chỉ để cô ra đi tay trắng thôi."

"Vậy thay tôi cảm ơn anh ta." Dư Thanh Thư hoàn toàn không bận tâm, nguyên chủ yêu sâu đậm Chiến Tư Trạc, còn cô thì không.

Loại đàn ông bạo hành vừa đến đã bóp cổ muốn giết cô, cô không thèm. Khó khăn lắm mới được tái sinh một lần, phải quý trọng mạng sống.

Phong Kỳ vô tình nhìn vào nơi cổ trắng mịn của Dư Thanh Thư.

"Thiếu phu nhân, cần tôi gọi bác sĩ cho cô không?"

Dư Thanh Thư thoáng ngẩn người khi nghe câu đó, rồi lập tức nhớ đến vết hằn đỏ chói trên cổ mình. Cô đưa tay sờ nhẹ, cảm giác cận kề cái chết khi nãy lại dâng lên âm ỉ.

Cô lắc đầu, "Không cần, không chết được."

"Vậy phiền thiếu phu nhân nhanh chóng thu dọn hành lý." Giọng Phong Kỳ lạnh lùng, hoàn toàn mang theo sự xa cách của công việc.

Dư Thanh Thư gật đầu, cũng không chần chừ, kéo quần đi chân trần rời khỏi phòng ngủ về phòng mình. Chiến Tư Trạc cực kỳ ghét Dư Thanh Thư, không muốn nhìn thấy cô, nên phòng của họ cách nhau rất xa.

Đi được một đoạn khá xa, cuối cùng cô cũng về đến phòng mình.

Vốn dĩ đây chỉ là một kho chứa đồ, nhưng từ sau khi Dư Thanh Thư và Chiến Tư Trạc đăng ký kết hôn rồi dọn vào sống chung, nơi này liền trở thành phòng ngủ của cô. Dư Thanh Thư mở cửa, kéo ống quần một cách linh hoạt đi qua lối đi hẹp.

Phòng này rất nhỏ, chỉ cần đặt một chiếc giường và bàn trang điểm đã chật đến mức không còn chỗ xoay người.

Đồ đạc của Dư Thanh Thư thực ra rất ít, ngoài một bàn đầy mỹ phẩm lộn xộn, không có một bộ quần áo nào ra hồn. Cô thay một bộ quần áo, tùy tiện nhét thêm vài bộ vào vali, rồi kéo ra ngoài.

"Thu dọn xong rồi, tôi đi trước, Phong Kỳ, không gặp lại!" Dư Thanh Thư tỏ ra rất thoải mái, kéo vali định đi.

"Chị, chị định đi đâu đấy?" Đột nhiên, cửa thang máy mở ra, một người phụ nữ mặc trang phục công sở bước ra, tiếng giày cao gót của cô vang lên trên sàn đá cẩm thạch, cùng với giọng nói sắc bén, mềm mại của cô.

Tiếp tục đọc

Các tác phẩm khác của Rabbit

Thêm nhiều động thái
Chọc cô ấy? Điên à! Tiểu thư giả có ngàn lớp thân phận

Chọc cô ấy? Điên à! Tiểu thư giả có ngàn lớp thân phận

Tình Cảm Lãng Mạn

5.0

Vân Trăn, người đã sống trong nhà họ Vân 20 năm, đột nhiên biết rằng cô là tiểu thư giả vì một tai nạn. Bố mẹ nuôi của cô không cam tâm, đã chuốc thuốc Vân Trăn, hy vọng sẽ mang lại cho họ khoản đầu tư. Sau khi Vân Trăn trốn thoát, cô bị trục xuất khỏi nhà họ Vân ngay tại chỗ, bảo cô quay về vùng núi để tìm bố mẹ ruột của mình. Họ không biết rằng Vân Trăn thực sự là con gái ruột của nhà họ Kiều, gia đình giàu có nhất ở Giang Thành và sống trong biệt thự xa hoa nhất. Sau khi trở về, Vân Trăn được gia đình chiều chuộng hết mực và tiêu tiền tùy ý. Em gái matcha giả của gia đình đã lan truyền tin đồn Vân Trăn có đạo đức thấp kém, vô học, không làm ra gì, cô chỉ may mắn được sinh ra trong nhà họ Vân. Ai ngờ—— Giàu mấy cũng không tìm được một họa sĩ bí ẩn? Hacker thiên tài bí ẩn? Bác sĩ phẫu thuật không bao giờ thất bại? Nhà Piano nổi tiếng thế giới? Nhà thiết kế thời trang thế giới? Đúng rồi! Là cô! Vân Trăn! Vân Trăn tát mặt cô gái lừa đảo, ngược đãi matcah, khiến những người bát nạt cô đều phải hối hận. Nghe nói đại thần nhiều thân phận này vẫn còn độc thân, thiếu gia đệ nhất Kinh Thành ép cô vào tường, giọng khàn cưng chiều: "Vợ ơi, thân phận của bà Cố rớt rồi."

Sách tương tự

Ngày chia tay: Tôi cưới chớp nhoáng với tỷ phú

Ngày chia tay: Tôi cưới chớp nhoáng với tỷ phú

Rock La porte
4.9

[Điềm sủng + cưới chớp nhoáng + cưới trước yêu sau] Nuôi bạn trai bao năm, không ngờ anh lại ngoại tình với bạn thân, Lục Thanh Thanh với thái độ bất cần, trực tiếp ứng tuyển quảng cáo tìm bạn đời, cưới chớp nhoáng với một người đàn ông xa lạ. Sau khi cưới chớp nhoáng, người đàn ông mở miệng là nói sẽ chi trả toàn bộ chi phí sinh hoạt trong nhà, Lục Thanh Thanh cười lạnh lùng, lại là một màn kịch lừa đảo anh nuôi em của người đàn ông gia trưởng. Ngờ đâu, người đàn ông này lại là một ma đầu sủng thê, bên ngoài ủng hộ sự nghiệp của cô, trong nhà giúp đỡ cô làm việc nhà, mọi việc trong nhà đều do cô bố trí, cuộc sống có bàn bạc thương lượng, ngày tháng của hai người trôi qua thật ngọt ngào. Điều khiến cô kinh ngạc chính là, mỗi khi cô gặp khó khăn, người chồng hờ này vừa xuất hiện là đã trực tiếp hóa giải. Mỗi lần cô đặt câu hỏi, người chồng hờ chỉ cười qua loa, khen cô có năng lực mạnh mẽ, vợ thật giỏi giang. Cho tới một ngày, dưới sự yêu chiều của chồng, cô đã đạt được thành tựu. Lúc này cô mới phát hiện trên bìa tạp chí tài chính toàn cầu, lâu nay luôn xuất hiện một người đàn ông có gương mặt giống hệt chồng mình.

Chương
Đọc ngay
Tải tiểu thuyết
Chiến thiếu, phu nhân lại đào hôn rồi
1

Chương 1 Tái sinh, ly hôn

29/05/2025

2

Chương 2 Gây khó dễ, đóa hoa bạch liên Trần Thiến Thiến

29/05/2025

3

Chương 3 Chôn tôi cạnh mộ anh, làm bẩn đường luân hồi của anh

29/05/2025

4

Chương 4 Trắng tay rời đi - Di chúc

29/05/2025

5

Chương 5 Về nhà họ Dư, dọn sạch nhà cửa

29/05/2025

6

Chương 6 Gọi cảnh sát, ăn cướp còn la làng

29/05/2025

7

Chương 7 Đột nhập trái phép vào nhà người khác

29/05/2025

8

Chương 8 Chủ nhân căn biệt thự là Dư Thanh Thư

29/05/2025

9

Chương 9 Vị khách không mời, bắt ép giải đi

29/05/2025

10

Chương 10 Nữ bồi à, đổi người chơi mới vui

29/05/2025

11

Bab 11 Chiến Tư Trạc, anh đừng hối hận

29/05/2025

12

Bab 12 Đòi lại công đạo cho Quách tổng

29/05/2025

13

Bab 13 Kẻ thủ ác phải quỳ xuống chuộc lỗi

29/05/2025

14

Bab 14 Người giúp việc nhà họ Dư đi hết cả rồi

29/05/2025

15

Bab 15 Phú bà biến thành âm bà

29/05/2025

16

Bab 16 Tập đoàn Dư thị sắp phá sản và thanh lý

29/05/2025

17

Bab 17 Khoản nợ: 9.99 triệu tệ.

29/05/2025

18

Bab 18 Cầu xin Chiến Tư Trạc

29/05/2025

19

Bab 19 Sự khiêu khích ngạo mạn của Trần Thiến Thiến

29/05/2025

20

Bab 20 Thứ không phải của cô, thì mãi mãi không thuộc về cô

29/05/2025

21

Bab 21 : Bảo vệ nhà họ Dư, giữ vững Tập đoàn Dư thị.

29/05/2025

22

Bab 22 Chặn Trận Tư Trạc ở bãi đỗ xe ngầm

29/05/2025

23

Chương 23 Giao dịch, mua lại Tập đoàn Dư thị

03/06/2025

24

Chương 24 Không đủ hèn, sao có thể gả cho anh

04/06/2025

25

Chương 25 Điều kiện của Chiến Tư Trạc

05/06/2025

26

Chương 26 Trưởng nhóm kỳ lạ của dự án

06/06/2025

27

Chương 27 Hacker, K cơ

07/06/2025

28

Chương 28 Đàn em Tần Đỉnh

08/06/2025

29

Chương 29 Tần Đỉnh: Em chưa từng hoài nghi chị

09/06/2025

30

Bab 30 Anh có thể tin tôi một lần không!

09/06/2025

31

Bab 31 Chó và Dư Thanh Thư không được vào

09/06/2025

32

Chương 32 Đến lượt anh thực hiện lời hứa rồi!

10/06/2025

33

Chương 33 Thiên kim vô dụng, phỏng vấn Chiến thị

11/06/2025

34

Chương 34 Không phụ ân tình, dùng điểm tuyệt đối để vả mặt

12/06/2025

35

Chương 35 : Chó ngáp phải ruồi mà thôi

13/06/2025

36

Chương 36 : Cơn thịnh nộ và chịu sự trả giá

14/06/2025

37

Chương 37 Đi hay không đi, là do tôi quyết định

15/06/2025

38

Chương 38 Phòng lưu trữ, ra oai phủ đầu

16/06/2025

39

Bab 39 Tiểu Khúc bị vả mặt, A Kiều đau lòng

16/06/2025

40

Bab 40 A Tiêu bị gây khó dễ, phải quỳ xuống xin lỗi

16/06/2025