
/0/89373/coverorgin.jpg?v=6895695a4a2521e4c4cf29942a0fddf3&imageMogr2/format/webp)
Tôi đã dành cả thanh xuân để cống hiến cho hãng nước mắm của gia đình, cuối cùng cũng giành được hợp đồng bạc tỷ với siêu thị Starlight, một thành tựu mà cả đời cha tôi cũng chưa làm được.
Nhưng khoảnh khắc vinh quang nhất của tôi lại là khởi đầu cho sự sụp đổ.
Vị hôn phu tôi yêu bằng cả trái tim và đứa em gái ruột tôi hết mực tin tưởng đã cấu kết với nhau.
Họ vu cho tôi tội ăn cắp công thức, lừa tôi ra biển trong một chuyến đi "hòa giải".
Tại đó, em gái đã dùng dây thừng siết cổ tôi từ phía sau, còn vị hôn phu của tôi chỉ đứng nhìn với ánh mắt lạnh lùng, trước khi ném cơ thể bất động của tôi xuống biển.
Câu cuối cùng tôi nghe được từ nó là:
"Chị hai, chị quá mạnh mẽ rồi. Anh Khanh thích những người phụ nữ cần được che chở cơ."
Tôi đã chết trong sự phản bội tột cùng.
Vậy nên khi tỉnh dậy trong phòng ngủ thời thơ ấu của mình, một năm trước khi tất cả những chuyện kinh hoàng đó xảy ra, tôi biết mình chỉ có một lựa chọn duy nhất: phải thua.
Chương 1
Lư Thảo Phương POV:
Điều cuối cùng tôi nhớ là vị mặn chát của nước biển hòa cùng vị máu tanh nồng khi chiếc du thuyền của Phạm Tuấn Khanh lao đi, bỏ mặc tôi chìm dần vào cái chết. Vậy nên khi tôi tỉnh dậy trong phòng ngủ thời thơ ấu của mình, một năm trước khi tất cả những chuyện kinh hoàng đó xảy ra, tôi biết mình chỉ có một lựa chọn duy nhất: phải thua.
Tôi ngồi bật dậy, mồ hôi lạnh túa ra sau gáy. Căn phòng vẫn y hệt như trong ký ức, với những tấm rèm hoa nhí màu vàng nhạt và chồng sách cũ xếp ngay ngắn trên bàn học. Tôi đưa tay lên sờ cổ, nơi đáng lẽ phải có vết siết hằn sâu do sợi dây thừng của Lư Mộng Tuyền để lại. Nhưng không, làn da vẫn mịn màng.
Tôi vẫn còn sống.
Và tôi đã được quay trở lại.
Ký ức về kiếp trước ùa về như một cơn lũ hung tợn. Tôi nhớ đến tình yêu mù quáng và sự cống hiến hết mình cho hãng nước mắm Lư Gia. Tôi nhớ mình đã làm việc ngày đêm như thế nào để nghiên cứu công thức mới, để đàm phán từng hợp đồng, tất cả chỉ để gia đình tự hào. Tôi đã giành được hợp đồng phân phối độc quyền với chuỗi siêu thị Starlight, một thành tựu mà cả đời cha tôi cũng chưa làm được.
Đó đáng lẽ phải là khoảnh khắc vinh quang nhất của tôi.
Nhưng nó lại là khởi đầu cho sự sụp đổ.
Em gái tôi, Lư Mộng Tuyền, người luôn nép sau lưng tôi với vẻ ngoài yếu đuối, ngọt ngào, đã ghen tị đến phát điên. Và vị hôn phu của tôi, Phạm Tuấn Khanh, người đàn ông tôi đã yêu bằng cả trái tim, lại thèm muốn thành quả của tôi nhưng lại say đắm sự "ngây thơ" của Mộng Tuyền.
Họ đã cấu kết với nhau.
Họ nói với cha mẹ rằng tôi đã dùng thủ đoạn bẩn thỉu để có được hợp đồng. Họ đổ cho tôi tội ăn cắp công thức bí mật của gia đình đối thủ. Và trong một chuyến đi biển mà tôi ngỡ là để "hòa giải", họ đã ra tay. Mộng Tuyền đã dùng dây thừng siết cổ tôi từ phía sau, còn Tuấn Khanh, hắn ta chỉ đứng nhìn với ánh mắt lạnh lùng, trước khi ném cơ thể bất động của tôi xuống biển.
"Thảo Phương, mày quá mạnh mẽ rồi," đó là câu cuối cùng tôi nghe được từ Mộng Tuyền. "Anh Khanh thích những người phụ nữ cần được che chở cơ."
Tiếng gõ cửa khô khốc cắt ngang dòng suy nghĩ của tôi.
"Thảo Phương! Mày còn định ở trong đó đến bao giờ? Cả nhà đang đợi mày đấy!"
Là giọng của mẹ tôi. Giọng nói vẫn đầy vẻ thiếu kiên nhẫn và trách móc như mọi khi.
Tôi hít một hơi thật sâu, ép buộc bản thân phải bình tĩnh lại. Hôm nay là ngày quyết định. Ngày mà tôi và Mộng Tuyền sẽ trình bày kế hoạch của mình trước mặt cha mẹ để giành lấy hợp đồng với siêu thị Starlight.
Ở kiếp trước, tôi đã thắng.
Kiếp này, tôi sẽ không phạm phải sai lầm đó nữa.
Tôi bước xuống phòng khách. Cha mẹ tôi, ông bà Lư, đã ngồi sẵn trên ghế sofa gỗ gụ, vẻ mặt nghiêm nghị. Lư Mộng Tuyền ngồi cạnh mẹ, khoác trên mình chiếc váy trắng tinh khôi, đôi mắt to tròn long lanh tỏ vẻ lo lắng. Bên cạnh cô ta là Phạm Tuấn Khanh, vị hôn phu trên danh nghĩa của tôi, nhưng ánh mắt hắn lại chẳng hề rời khỏi Mộng Tuyền dù chỉ một giây.
Thấy tôi xuống, mẹ tôi liền cất giọng chì chiết: "Mày xem lại mình đi. Hôm nay là ngày quan trọng mà ăn mặc như con nhà quê vậy. Nhìn Mộng Tuyền xem, con bé lúc nào cũng chỉn chu, dịu dàng."
/0/95659/coverorgin.jpg?v=448f1a11a56b089ab6db33c44a142ecf&imageMogr2/format/webp)
/0/95761/coverorgin.jpg?v=bec71c080f8413a618762c6adb11fad8&imageMogr2/format/webp)
/0/95953/coverorgin.jpg?v=83f628938b5c7958d0a0483f72e259cc&imageMogr2/format/webp)
/0/90123/coverorgin.jpg?v=a4037daea687d56ddd21d3b830ec05b9&imageMogr2/format/webp)
/0/95770/coverorgin.jpg?v=a1f49edb6adec8343f7adb19cdd77757&imageMogr2/format/webp)
/0/95672/coverorgin.jpg?v=e076172cd6a281c5cb4f06c584e669d2&imageMogr2/format/webp)
/0/95858/coverorgin.jpg?v=d4ed33fa66948ad0ae9651629272677d&imageMogr2/format/webp)
/0/90145/coverorgin.jpg?v=3be13862fb3e0f97d82e6ed602d841ef&imageMogr2/format/webp)
/0/95626/coverorgin.jpg?v=4484cecc3c60c974d3ae4572074b6f04&imageMogr2/format/webp)
/0/88777/coverorgin.jpg?v=40a99ce9637a975634e272450bd01eb5&imageMogr2/format/webp)
/0/98279/coverorgin.jpg?v=38861e45cfc92c40464be147b9c5861e&imageMogr2/format/webp)
/0/95774/coverorgin.jpg?v=70a2fb8090dd07ca182e9791e918c95d&imageMogr2/format/webp)
/0/95808/coverorgin.jpg?v=d756d8a49f9199e56528b6064766e0a5&imageMogr2/format/webp)
/0/78923/coverorgin.jpg?v=e0f650901ea8a5c33fe2b051f8a53720&imageMogr2/format/webp)
/0/95755/coverorgin.jpg?v=e4bf25fbf14a74d00806edc95deded8c&imageMogr2/format/webp)
/0/95881/coverorgin.jpg?v=4bd00011eb2b75bcc78e0c198a7245ac&imageMogr2/format/webp)
/0/97307/coverorgin.jpg?v=ebf36bff2ce59f0eaa7ff4593fae0913&imageMogr2/format/webp)
/0/95854/coverorgin.jpg?v=398419d02365989e3ae278e725bb4870&imageMogr2/format/webp)
/0/95872/coverorgin.jpg?v=1bb1adc026853db6e7a7756eff183110&imageMogr2/format/webp)
/0/95878/coverorgin.jpg?v=e5971aa0041e99ffebc6bfe14c412fc3&imageMogr2/format/webp)