
/0/93184/coverorgin.jpg?v=cd46e8c83417887638d05148846d640d&imageMogr2/format/webp)
Trong căn phòng sang trọng của khách sạn Hilton, ánh đèn vàng le lói mờ ảo.
Ôn Mạn và một người đàn ông xa lạ có gương mặt tuấn tú, vừa loạng choạng vừa cuốn lấy nhau trong nụ hôn say đắm.
Tối nay, người yêu cũ Cố Trường Khanh tuyên bố đính hôn, Ôn Mạn uống say bí tỉ trong quán rượu, dưới tác động của men rượu và sức hấp dẫn của người đàn ông trước mặt, cô đã theo anh ấy đến đây.
Nếu như Cố Trường Khanh có thể không màng tới tình cảm của bốn năm qua, sau khi cặp kè với tiểu thư nhà giàu thì phũ phàng bỏ rơi cô, đương nhiên cô cũng có thể cho bản thân được buông thả một lần.
Trong lúc mọi chuyện vượt xa khỏi tầm kiểm soát...
Ôn Mạn tựa đầu lên vai người đàn ông, quên hết mọi thứ xung quanh, khẽ thì thầm tên người ấy, giọng mềm mại như chú mèo con: "Cố Trường Khanh!"
Mọi hành vi thân mật lập tức dừng lại.
Một tiếng động khẽ vang lên, ánh đèn bỗng sáng rực...
Ánh đèn sáng chói đã giúp cô nhìn rõ gương mặt của người đàn ông.
Hoắc Thiệu Đình, luật sư nổi tiếng hàng đầu trong nước, được giới luật sư công nhận là Diêm Vương gia. Anh còn sở hữu vô số tài sản, là một quý ông thành đạt đúng chuẩn nơi đô thị.
Điều quan trọng nhất là anh còn có một thân phận lợi hại, đó chính là anh vợ của tên tra nam ngoại tình Cố Trường Khanh.
Ôn Mạn lập tức tỉnh rượu.
Cô khẽ nhắm mắt lại: Được đấy! Suýt chút là cô đã lên giường với anh trai của tình địch ngày xưa!
Hoắc Thiệu Đình buông cô ra.
Anh dựa lưng vào tường, cúi đầu châm một điếu thuốc, ánh mắt lướt qua cô từ trên xuống dưới một lúc lâu, sau đó cười nhếch môi đầy ẩn ý: "Thật thú vị đấy... Ôn tiểu thư."
Anh gạt tàn thuốc, cười như không cười, tùy ý hỏi han: "Tâm lý cô thế nào khi hôn môi với tôi? Muốn lên giường với tôi để cho Cố Trường Khanh tức chết ư?"
Rõ ràng là Hoắc Thiệu Đình cũng đã nhận ra cô.
Ôn Mạn muốn giả vờ cũng không được.
Hoắc Thiệu Đình quá nổi tiếng, nếu cô nói cô không quen biết thì có phần hơi giả tạo, cho dù trước đó cô thật sự bởi vì say rượu nên không nhận ra anh.
Cô càng hiểu rõ bản thân không thể đắc tội với một đại nhân vật như thế, nên chỉ biết cúi đầu xin lỗi: "Xin lỗi anh Hoắc, tôi uống nhiều quá."
/0/75300/coverorgin.jpg?v=0c8db41322dfec1bd9a2a2ebbba60e11&imageMogr2/format/webp)
/0/88369/coverorgin.jpg?v=960fffd7716eb54bfedbfa5431e005df&imageMogr2/format/webp)
/0/89080/coverorgin.jpg?v=80cbc72d014e53bae48d2469b3d37ba4&imageMogr2/format/webp)
/0/82348/coverorgin.jpg?v=e005f2dca859c33be99391c49069b5d8&imageMogr2/format/webp)
/0/93951/coverorgin.jpg?v=4ac3a4403d44da7fac1864fa2ace33b8&imageMogr2/format/webp)
/0/78035/coverorgin.jpg?v=52c582e485d04466cfdef05e7d51d7dc&imageMogr2/format/webp)
/0/77922/coverorgin.jpg?v=d89c090e2d19d6b4fe82b1dc2395b7f0&imageMogr2/format/webp)
/0/95704/coverorgin.jpg?v=4735eec7c963dced62f8ab4960a4c1c4&imageMogr2/format/webp)
/0/78242/coverorgin.jpg?v=5e10e620e25f5e2bea4abd9d30673c27&imageMogr2/format/webp)
/0/96277/coverorgin.jpg?v=61e77b93934c45b38871dec1a3c5fc50&imageMogr2/format/webp)
/1/100754/coverorgin.jpg?v=ea8c893b1a8d375080bf91ebb76ab7cf&imageMogr2/format/webp)
/1/100753/coverorgin.jpg?v=c434e7c9dc20634fddf14c6c42ce724b&imageMogr2/format/webp)
/0/95890/coverorgin.jpg?v=49e4254720000d8871e5d466d68f467b&imageMogr2/format/webp)
/0/77936/coverorgin.jpg?v=bbabd91d4caf4df182bbf17b1db3a077&imageMogr2/format/webp)
/0/95682/coverorgin.jpg?v=1c1aeb027724b6b0d07667943fe30148&imageMogr2/format/webp)
/0/95659/coverorgin.jpg?v=448f1a11a56b089ab6db33c44a142ecf&imageMogr2/format/webp)
/0/95761/coverorgin.jpg?v=bec71c080f8413a618762c6adb11fad8&imageMogr2/format/webp)
/0/95768/coverorgin.jpg?v=f110256437e500bbc6198640160c5840&imageMogr2/format/webp)
/0/88780/coverorgin.jpg?v=6b1faf2fdc2c4104a8fedd8f9823f518&imageMogr2/format/webp)
/0/95883/coverorgin.jpg?v=ef15765dc92b0feaac1c3345ded3612e&imageMogr2/format/webp)