Một cuộc hôn nhân được xây dựng trên sự lừa dối
/0/95674/coverbig.jpg?v=980fb45c06e457192dfdbba3a91f072b&imageMogr2/format/webp)
ôi nhìn thấy chồng mình bên cạnh ngư
i, với đôi mắt giống hệt anh. Toàn bộ cuộc hô
h bí mật. Nỗi đau vì không thể mang thai của tôi, cũng là do an
ngày sinh nhật của đứa bé, họ sẽ chuốc cho tôi thuốc
ăm năm rồi, chị ta
dao đâm vào tim tôi. Năm năm tận tụy, đổi
g. Vào bữa tiệc sinh nhật đó, tôi đã gửi cho họ một
ươ
Tâm Đ
nh cờ nhìn thấy chồng mình bên cạnh người em họ - một người mà tất cả mọi
nh Châu, đang bế
iếng ly thủy tinh va chạm, tiếng những cuộc trò chuyện về giá Arabica và Robusta,
hung cảnh duy nhất, cách tôi chừng hai mươ
nói yêu tôi, đang đứng đó. Anh không mặc bộ vest công sở cứng nhắc thường ngày mà là một chiếc áo len cashmere m
à tôi đã khóc thương khi người ta chỉ tìm thấy một vài sợi trong đống đổ nát, giờ đây đ
tuổi, mặc một bộ đồ hàng hiệu nhỏ xíu,
ả đầu vào vai anh một cách tự nhiên. Rồi anh quay sang đứa bé, bàn tay to lớn của anh
nh chạy dọc s
inh Châu khi mặt đất dưới chân chúng tôi bắt đầu rung chuyển và gầm lên như một con thú bị thương. Tôi nhớ mình đ
sự t
iện, Hoàng Cần và bà nội anh, Bà Nội Hoàng, đã ở bên cạnh tôi. Họ nói với tôi rằng Minh
n như vậy. Tôi cũ
ứng trước mặt tôi, sống sờ sờ, và
n đến ghê tởm. Một cuộc hôn nhân được sắp đặt vội vã ngay sau "tai nạn". Sự lạnh nhạt xa cách của Bà Nội Hoàng.
tôi. Toàn bộ cuộc sống c
ời nó
n trên sàn đá cẩm thạch với một tiếng loảng xoảng chói tai. Âm thanh
phía mình. Hoảng loạn dâng lên như một cơn thủy triều. Tôi phải đi
ẫn ra ban công. Không khí lạnh ban đêm của Đà Lạt ập vào mặt, như
lồng ngực như muốn vỡ tung. Tôi nghe thấy tiếng bước chân
i của Minh Châu vang lên, ngọt ngào một cách giả tạo. "
ưới, vị máu tanh t
Hoàng Cần đáp, giọng anh có chút căng thẳng, nhưng kh
n chui trốn nhủi này rồi. Khang cũng cần có
n
lực đứng đầu gia tộc, người mà tôi đã cố gắng hết sức để làm hài lòng suốt năm năm
ã xóa hết mọi dấu vết của vụ tai nạn năm đó rồi. Bà còn mua lại cả khu đất
cho chị Tâm Đan thôi, phải làm một tấm bình phong cho chúng ta suốt mấy năm qua. Chắc chị ấy đau khổ lắm
hải dùng tay bịt miệng để
Không t
ông có chút tức giận nào. Chỉ có sự mệt mỏi. "Chỉ cần c
ng nói trẻ con n
Cần đã bế đứa bé lên. Thằng bé vòng tay qua cổ
h nói, giọng anh chứa đầy
của tôi
h, từng
ằng chứng ngoại phạm. Một tấm lá chắn sống để che giấu tội ác và một gia đình bí mật. Tình yêu
hâu nói, kéo tôi ra khỏi vực sâu tuyệt vọng. "Chúng ta
sẽ nói với Tâm Đan là anh phải đi công tác. Anh sẽ chu
xuống, lưng dựa vào cây cột lạnh lẽo, cả người run
iện thoại trong túi
lên với hai
n tĩnh lại nhịp thở hỗn loạn. Bàn tay
ẫn uy nghiêm như thường lệ, nhưng lần này tôi có thể nghe thấy một sự
tôi đã
cố gắng nói, giọng tôi vỡ ra. "Co
ng trong giây lát. Mộ
đột nhiên trở nên sắc lạnh.
p
hành lang. Anh ta gần như đang chạy, khuôn mặt hoàn
tìm em mãi," anh ta nói, giọng điệu có chú
ang thăm
yêu bằng cả sinh mệnh. Khuôn mặt anh ta, nụ cười của
môi tôi. Nước mắt bắt đầu chảy xu
. đột nhiên
ờng như giãn ra. Anh ta thở phào nh
vòng tay ôm chặt lấy tôi. "A
n toàn nhất của tôi giờ đây cảm thấy lạnh lẽo và ghê tởm
bóng tối, tôi có thể thấ
n đườn
chiếc xe hơi sang trọng. Tôi tựa đầu vào cửa sổ lạ
m tôi đ
táo hơn thế. Trò chơi đã kết thúc.