Một cuộc hôn nhân được xây dựng trên sự lừa dối
Tâm Đ
ng ngực mình. Hoàng Cần lái xe, một tay đặt trên vô lăng, tay kia thỉnh thoảng lại vươn sang nắm l
ang mệt mỏi. Nhưng trong đầu tôi, những đoạn hội thoại
iên lên tiếng, giọng anh ta trầm xuống một cách giả tạ
t anh ta dưới ánh đèn đường trông
anh ta tiếp tục, liếc nhìn tôi. "Em mệt th
ự đó để ăn mừng ngày họ lừa
ình thản đến mức chính tôi c
tâm. Anh ta mỉm cười, một nụ cười nhẹ nhõm. Khi xe dừng lại trư
ng, tôi hơi
trượt qua má tôi,
e đột nhiên trở nên căng thẳng. Tôi có thể cảm thấy
ta hỏi, giọng nó
vàng tìm một cái cớ, đưa tay lên trán.
ay vào đó là sự quan tâm giả dối. "Vậy
một con búp bê sứ mỏng manh. Khi chúng tôi lên đến phòng ngủ, tôi
lát." Anh ta nói rồi q
c hành động. Tôi lao đến phòng làm việc riêng của anh ta, nơi mà trư
xạ. Tôi mở máy tính xá
và một cú đấm vô hình
ở trên một bãi biển đầy nắng, cười rạng rỡ. Hoàng Cần ôm Minh Châu từ phía sau,
ạnh phúc. Một g
đưa tay lên, cố gắng nhập mật khẩu. Sinh nhật của anh
ả đều
u tôi. Tôi nhớ lại lời Minh Châu nói. "T
rẩy gõ m
.0
nhật của
tính đã đ
Mật khẩu máy tính của chồng tôi, là s
n bức ảnh tràn ra, lấp đầy màn hình. Chúng đư
đầy t
đầu tiên
chiếc răn
ập chững
tiếng Bố
Hoàng cũng vậy. Có những bức ảnh bà đang bế đứa bé, ánh mắt bà tràn ngập sự
ch đánh cờ với bà, từ bỏ công việc mình yêu thích để ở nhà làm một người vợ,
t cả đều
chỉ là một người n
i Hoàng Cần điều gì là quan trọng nhất đối với anh. Anh ta đã mỉm
ạnh phúc đến mức
a đình" mà anh ta nói đến
í
ặt trên bàn làm việc kéo tôi ra khỏi dòng suy
ố không
đợi anh ở 'nhà' mình nè. À, nhân tiện, nói với chị Tâm Đan là em mời chị ấy cuối tuầ
ng trợn. Sự tàn nh
ó ai đó đang bóp n
ước chân của Hoàng C
Em có tron
ng máy tính lại, nhưng đã
đổi từ ngạc nhiên sang cảnh giác khi thấy tôi đang ở trong phòng
Anh ta hỏi, giọng n
h," tôi lắp bắp, cố gắng g
xuống bàn. Anh ta không nhìn tôi, m
" Anh ta hỏi thẳng,
lần đầu tiên sau năm năm, tôi không thấy tình yêu trong mắt mình
thấy," tôi nói, giọng t
sự hối lỗi, chỉ có sự tính toán lạnh lùng. Anh ta đan
giọng điệu như đang dỗ một đứa trẻ.
thích đi. Giải thích xem tại sao em họ của em, người được cho là đã chết, lại đang sống và có một
ột cái tát vào mặt anh ta. Sắ
ại làm một việc mà tôi không ba
nhăn lại trong đau khổ. "Anh xin lỗi, Tâm Đan. Anh b
trước, có lẽ
lời nói đó chỉ khiến
tránh thai mỗi ngày, để em sống trong dằn vặt vì nghĩ mình không thể có con? Anh yêu em n
ười, không nói
không yêu tôi. Anh chưa bao giờ yêu
ó, bỏ lại anh ta quỳ trên sàn. Khi tôi đi ngang qu
i... xi
i không
sẽ đến "nhà" của họ. Tôi
kiến tất cả. Và tôi