Người đàn ông của cô ấy, người bạn thân nhất của cô ấy
Hà M
i dưới khu
" Dương Việt Trí n
n anh lại. "Cậu ở dưới x
i chứng kiến cảnh tượn
ó khăn bước từng b
hông
, cảnh tượng trước m
vắt vẻo trên sofa, vừa
ng ở trong bếp, bận r
ăn miếng to hơn." T
Nghiêm Tuấn cười cưng chiều, đưa miến
ấy tôi, vẻ mặt thoán
hống nạng, trông
ày, giọng nói có chút không vui. "Chân bị
an tâm duy nhất là: "Chân thành ra thế này, tuần sau làm sao tổ chức đ
i. "Chị Hà Mai, chị mà chống nạng vào lễ đ
: "Anh Tuấn, hay là để em cưới thay chị ấy
ắp một miếng sầu riêng múi v
ôi ca
oại thượng hạng, phải đ
mua cho tôi ăn, nhưng anh l
không ngại phiền phức,
ạnh lùng nói, quay ng
đột nhiên làm rơi đĩ
lên, giả vờ bị mảnh vỡ cứa vào tay. "E
máu rồi." Cô ta uất ứ
êm Tuấn vội vàng chạy tới,
mắt đầy vẻ thất vọng. "Hà Mai,
hông thèm nhìn anh ta lấy một c
một thứ rất
à kỷ vật duy nhất mà người
đi bước nữa. Từ nhỏ tô
cuối cùng cha tặng tôi. Mỗi khi
đã cất nó trong ngă
giờ, nó đã
ăn phòng, nhưng v
h, một dự cảm không là
chống nạng ra
i hỏi c
y, chuông c