Người đàn ông của cô ấy, người bạn thân nhất của cô ấy
Hà M
h vui vẻ ch
ao bây giờ c
trắng muốt chạy vào,
ấy tiếng "lách c
hặt vào chiếc vòn
n đó, không phải là cây bút
ội vàng chạy tới, đ
nh hét lên, ngăn tôi lại. "
Samoyed nhe răn
cây bút máy trên cổ n
đẩy ngã, kêu lên
ều Hạnh tức điên lên,
sao cây bút của tôi lại ở trên cổ chó củ
răng chó cắn nát, chi chít vết
duy nhất cha đ
t đâu?" Tạ Kiều Hạnh bĩu môi. "Hỏng rồi th
túi ra một xấp ti
nghèo hèn, cây bút của ông
coi như tôi b
cười đầy vẻ chua
êm Tuấn, người nãy giờ vẫn
t cây bút này quan trọn
ánh mắt lại nhìn tôi đ
cho rằng tôi đang là
rất xứng đôi." Tôi lau
hống nạng, qua
rơi, làm mờ đi t
uấn chợt gọi tôi, dườ
." Tạ Kiều Hạnh vội và
t gia đình tan vỡ, không cha
àng tốt sao? Sau này không
uấn không đ
ớc chân nặng trĩu ra khỏi căn
im lặng không hỏi gì, chỉ nh
i về căn h
ếc áo cưới trắng tinh, ng
ệt Trí bước vào, trên người m
xuống, dịu dàng
bình yê
oài cửa vang lên
g đoàn xe rước dâu
ông thấy ai mở, vẻ m
ng hôm nay là
Cậu tìm cô Hà Mai à? Cô ấy cướ
ghiêm Tuấn sững s
ôi: "Em yêu anh, cả đời này
yêu tôi như vậy, sao có th
hát điên, ch
tôi và Dương Việt
Tạ Nghiêm Tuấn gà
đến khi kiệt sức, ngã khuỵu x