Từ tro tàn: Cơ hội thứ hai
NH HU
cho tôi, đã nghiêm nghị nói v
Tinh thần của cô ấy đã phải chịu đả kích quá lớn. Từ giờ tr
n cạnh, sắc mặt tái nhợt. Có lẽ anh ta cũng không ngờ rằng những lời nói của mình lại
hận đó chỉ
đó, Hạ Bích Tr
bệch như tờ giấy, đôi môi không còn chút máu, trông
mắt đã lưng tròng, giọng nói nức nở. "Là lỗi của con...
tự trách và đau k
Con xin lỗi... Đáng lẽ con không nên làm phiền đến an
trong lòng anh ta lập tức biến thành sự phiền muộn và bất lực. Anh ta bị kẹ
thiên tài, đã khéo léo lợi
ên giường tôi, đôi
được không? Em biết chị vẫn luôn coi đứ
lấy tay tôi, giọng
chị vẽ cho em mộ
n cô ta. Yêu cầu
hị vẽ cho đứa con đã mất của em một bức tranh siêu độ, được k
chờ và đáng thương. "Dù sao... đứa bé cũng từng rất thân
n t
h buốt. Cô ta đa
n với ý nghĩa trong lời nói của Bích Trâm. Anh ta nhìn
à tình cảm dành cho Bí
ất giọng, "coi như..
lóe lên trong mắt Bích Trâ
h tài năng của chị, dùng thứ mà chị yêu quý nhất, để vẽ cho co
iệc dùng tâm huyết để cầu phúc, rằng chỉ có
a Khải Minh, tất cả hòa quyện lại, tạo
ớc mắt và sự đau khổ của Bích Trâm thuyết phục. Anh ta cảm
này thôi." Anh ta nói
mắt lạnh lẽo và đầy toan tính c
hoại linh hồn mình, để chuộc