Người vợ bí mật của anh ta, sự xấu hổ trước công chúng của anh ta
/0/95859/coverbig.jpg?v=82d75c1d6505e2717c84f7812b4ac6b5&imageMogr2/format/webp)
gặp một khách hàng "đặc biệt"
khoe với tôi tấm ảnh của anh. Đó chính là chồng tôi, người
a lạ. Anh ôm lấy vị hôn thê của mình, thì thầm n
a kế của một tập đoàn giàu có. Hai năm hôn nhân của chúng tôi, tình yê
, bỗng chốc trở thành
cho dì ở Pháp, sắp xếp mọi thủ tục di dân. Lần
ươ
Trâm
eng, xen lẫn tiếng mưa rơi tí tách ngoài cửa sổ. Đó là âm thanh quen
rà hoa cúc, hơi nóng lượn l
thét chói tai xé toang
t hết cho tôi! Đừn
day day sống mũ
"đặc biệt" mà phòng khám của chúng
iệp của tôi, ló đầu vào, vẻ mặt đầy khó xử. "Cô
ột tay cầm mảnh vỡ của chiếc bình hoa bằng gốm, kề sát vào cổ tay trắng nõn của
vào, tôi chết nga
Trình Lĩnh Nam sắp đến rồi. Bằng mọi giá phải giữ cô ấy lại, tuyệt đối không được
Lĩnh
một cây kim vô hình,
ười thừa kế của tập đoàn bất động sản Trình G
máy ở Đà Lạt hai năm trước, lúc đó anh ấy bị mất trí nhớ, người k
trấn an mình, nhưng một cảm giác bất
đầy khẩn thiết: "Chỉ có em mới khiến cô ấy bì
cái tên "Trình Lĩnh Nam" và chức danh "Vị hôn phu"
n nghiệp của một chuyên gia tư vấn tâm lý. Tôi khô
g Mơ, là tôi, Trâm Anh đây. Có thể nói
ền buông mảnh gốm xuống, nhảy khỏi bàn rồi lao
t nạt em... Em muốn về nhà..
ựa dẫm. Tôi có thể cảm nhận được cô ấy là một tiểu thư được
ừa lục lọi trong chiếc túi xách Hermes của mình, lôi ra một chiếc điện
Lĩnh Nam của em. Anh ấy
góc cạnh hoàn hảo, ánh mắt sâu thẳm. Và đó chính là gương
nói vẫn còn nghẹn ngào. "Anh ấy nói em là nàng công chúa duy nhấ
tiền anh sẽ mua một trang trại nhỏ ở ngoại ô, chúng
ị mất tích ở Đà Lạt gần một năm trước, anh ấy cứ là lạ. Anh ấy
Lạt... gần m
h ghép rời rạc bỗng chốc ráp l
ôi như sụp đổ nga
k - Hai
nằm bất tỉnh bên chiếc xe máy đổ nát, đầu bê bết
ai, từ đâu đến. Nhìn anh ngơ ngác và cô độc, lòng trắc ẩn c
nh một cái tê
iữa những ngày tháng giản dị ở thành phố sương mù. Anh không c
cách chăm sóc những chậu hoa cúc nhỏ trên ban công của tôi. Anh
ức tranh sơn mài cổ quý giá mà ông ngoại để lại. Đó là kỷ vật duy nhất
nhà thờ Con Gà. Chiếc nhẫn chỉ là một vòng cỏ khô anh
. Anh mặc một bộ vest đi thuê, còn tôi mặc chiếc váy trắng giản dị
thường ôm tôi từ phía sau khi tôi đang soạn giáo án, thì thầm vào tai tôi những lời yêu thương. H
hải đi xa, làm tài xế xe tải đườn
hưa dần. Sự ấm áp cũng dần nguội lạnh. Anh vẫn dịu dàng, n
ối. Anh đã lấy lại trí nhớ, và anh đã trở về với thân phận
ện
ọng nói của Mộng Mơ kéo tôi về thực tại. Tôi đưa
m động cho tình yêu của hai bạn," tôi
m yêu nhau lắm," Mộng
cao lớn, mặc bộ vest Armani đắt tiền, sải bước vào. Vệ
h là Nam, là
tia kinh ngạc, nhưng rồi nhanh chóng t
cho tôi một ánh mắt
đến bên Kỷ Mộng Mơ,
g nói trầm ấm quen thuộc, nhưng giờ đ
trong vòng tay anh. "Sao bây
hể đến ngay được," anh dịu dàng dỗ dành, vuốt
yền của riêng tôi. Trái tim tôi như bị hàng ng
ắng đêm chăm sóc tôi. Anh cũng đã nói: "Trâm Anh,
vẳng bên tai, mà
ng muốn nhìn cảnh tư
o tôi. Anh quỳ một chân xuống trước mặt Mộng M
nh sẽ không bao giờ để em phải chịu
ng trọng, một n
áp của anh, lại trở thà
, rời khỏi phòng khám. Anh lướt qua tôi như một người
a, tất cả chỉ là một giấc mơ. Giấc mơ đẹp đẽ mà tôi đã tự dệt nên, để
ông cò
khỏi đây. N
ện thoại, gọi cho
con là Trâ
con sao thế?
với dì... Con muốn làm thủ
nghĩ chúng tôi là một cặp vợ chồng hạnh phúc. "Không sao, cứ qua đ
ắng nói, "Anh ấy...
ua đây rồi tính. Vé
g bước chân nặng trĩ
tôi lại
trọng của mình, ngón tay kẹp điếu thuốc, khói t
điếu thuốc, rồi
ói chuyện m
/0/95188/coverorgin.jpg?v=f3a6ddc90027c05467da849072813a88&imageMogr2/format/webp)
/0/90720/coverorgin.jpg?v=20251106171328&imageMogr2/format/webp)
/0/78092/coverorgin.jpg?v=992b2e6590d7592d48fc2b9f931d7875&imageMogr2/format/webp)
/0/90755/coverorgin.jpg?v=18143e98258cd69eee978d875cad1844&imageMogr2/format/webp)
/0/77074/coverorgin.jpg?v=7b97810892f4711fc08aef7050cac24a&imageMogr2/format/webp)
/0/81931/coverorgin.jpg?v=e4a84ce0fa281362ba92f947f8e58c66&imageMogr2/format/webp)