Người vợ bí mật của anh ta, sự xấu hổ trước công chúng của anh ta
Lĩnh N
n lờ che đi sự bối rối trong ánh mắt. Nhìn thấy Nguyễn Trâm An
ay lại có vẻ xanh xao, mệt mỏi. Nhưng đôi mắt
t đi." Tôi cất giọng, cố gắn
i theo tôi, ngồi vào ghế phụ. Đây là lầ
ủa Kỷ Mộng Mơ. Trên gương chiếu hậu còn treo một con búp
con búp bê xuống, ném vào hộc đựng đồ phía sau. Mộ
dưới mưa, tôi đều cởi áo khoác của mình ra để che cho cô ấy, còn mình
ngã khiến lồng ngực t
g. Cuối cùng, tôi dừng lại trước một nhà
trong
Rêve". Tôi nhớ cô ấy từng nói, cô ấy mơ ước một ngà
ước mơ đó cho cô ấy, nhưng tron
Mọi thứ đều toát lên vẻ xa hoa, quyền quý. Tôi thấy Trâm Anh có chút kh
t cử chỉ lịch thiệp mà
lưu loát. Trâm Anh chỉ im
?" Tôi quyết định đ
thẳng vào tôi, không một chút né
sự trách móc hay oán hận. Chính sự bình
ượu vang đỏ. "Vậy thì tốt.
ên cạnh tôi. Cứ coi như không có chuyện gì xảy ra. Em vẫn là vợ của
hoài nghi và tổn thương. "Anh mu
nghĩ quá rồi. Tôi không có hứng thú với em, cả về
g vào trái tim cô ấy. Tôi thấy bờ vai cô ấy r
ì ý anh
à tiền tôi mua lại ân tình em đã cứu tôi, chăm sóc tôi trong thời gian
chặt lại dưới gầm bàn. C
chúng ta thì sao? Nó không có ý ngh
, không thể coi là thật được. Một người thừa kế tập đoàn Trình Gia khô
n trong giọng nói của cô ấy khiến tôi khó chị
i là Trình Lĩnh Nam. Chúng ta thuộc về hai thế giới khác nhau." Tôi ngừng l
m Anh tái đi. Cô ấy im lặng một l
. Tôi
tôi. "Tốt. Vậy ngày mai luật sư của t
giờ thì ăn đi. Không phải
cô ấy vẫn còn một chút tình cảm với tôi.
ng bít tết. Động tác của cô ấy cứng nhắc,
chuông là giọng nói nũng nịu của Mộng Mơ: "A
máy. "Anh đây, Mộ
sợ lắm..." Giọng Mộng Mơ
đây." Tôi lập tức đứng dậy, kh
ra khỏi nhà hàng. Cô ấy không
ên đỉnh đồi của Mộng Mơ. Tôi có thể cảm nhận đ
m Anh, ra lệnh: "Em là bác sĩ
ầy vẻ kinh ngạc và nhục nhã.
ho cô ấy cơ hội từ chối. Tôi
ra. Mộng Mơ mặc một chiếc váy ng
oàn toàn không để ý đến
sợ vậy?" Tôi ôm cô
thấy anh khôn
hôn lên trán cô. "Sao
ột bông hoa mộng mơ bé nhỏ ngay trên trái tim. "Anh
bông hoa cúc, loài hoa mà Trâm Anh yêu thích. Tôi đã xăm
dối một người phụ nữ khác, và để làm
râm Anh sau lưng. Một ánh mắt c
ẽ quay người
Tôi lạnh l
hông quay đầu lại. "Tôi khô
a tay vào túi áo khoác, lấy ra một chiếc
Đó là hộp đựng bức tranh sơn mài của ông ngoại cô
i cho cô ấy vào một dịp đặc biệt. Nhưng bây g
mất vĩnh viễn, thì tốt nhất
hìn tôi đầy căm phẫn. Nhưng cuối c