Hồi chuông hôn lễ, hồi chuông báo tử
à một chuỗi mờ ảo của
râm Anh, một người hầu im lặng, luôn có m
trương phòng tranh, khuôn mặt cô vô cảm k
tại các buổi dạ tiệc từ thiện trong khi họ khi
ngay trước mặt An Vy, mô tả cách cắm hoa và danh sách khá
được dàn dựng tỉ mỉ bởi Bảo Lâm, v
như rất thích thú với va
o bộ kim cương của gia tộc Hoàng Bảo, "vô tình" làm rơi một chiếc h
cô ta liếc về phía An Vy. "Đó là của bà
áy đài phun nước
ẻ mặt nghiêm nghị. "
ó tuột ngay vào trong đó." Cô ta nhìn An Vy một cách đầy ý
i xẻo, hoặc tệ hơn, bằng cách
xuống An Vy, lạnh lùng v
ột số thương hại, nhữn
phun nước, nước lạnh như băng thấm
c ngầu, tay cô tìm kiế
sát, một bức tranh về q
ô nắm được chiếc hoa
ớc nhỏ giọt từ quần áo,
giọng cô ta nhỏ giọt sự ngọt ngà
lymer lên một chiếc bàn gầ
tê cóng. Phẩm giá của cô là một c
tức về một vụ ch
hiểm trở của Đà Lạt, nơi gia tộc Hoàng Bả
i: Bảo Lâm đã cãi nhau với Trâm
lồng ngực An Vy. Cô biết khu vực đó,
sâu thẳm, bị chôn vùi mà cô k
ếc xe cũ nát củ
là một màu cam giận
những con đường tắt, những ký ức về thời gian
rang trại Hoàng Bảo. Lửa l
còn ở xa, nhưng khó
Bảo Lâm đậu m
ô chạy về phía ngôi n
ng phòng làm việc,
rên bàn,
ị đổ, đang âm ỉ
suy nghĩ.
ân hình nhỏ bé của cô căng
ịch, một gá
dội. Tia lửa
ngay khi mái nhà bắt đầ
cuối cùng cô khuỵu xuống đất, thở h
bị bỏng, tóc
òi hú ở
i thở, xe của Trâm Anh la
n viên đã bá
Lâm, khuôn mặt cô ta là m
y, ho, mắt anh
ắn đến phát bệnh, rằng anh sẽ
sự thao túng khác,
g cô khản đặc. "Nói với anh ấy...
vào cô, sự bối rối đấu
, sức lực của cô đang cạn kiệt.
tầm nhìn của anh mờ ảo. "Trâm An
g Bảo Lâm, một quyết định
lao đến bên anh. "Em đến vừa kịp l
dựa vào Trâm Anh. "E
i," Trâm Anh nói, v
t, một vị đắn
àm vậy, đã trao cho đối thủ
toàn. Đó là tất cả
đối, và lẩn vào màn khói mù mịt trước
hư rất nhiều bí mật kh