Hồi chuông hôn lễ, hồi chuông báo tử
ặc quánh mùi nước hoa đắt tiền
ột người máy, phục vụ
hưng cô cảm nhận được ánh mắt anh trên n
trong trẻo của Trâm Anh, nhữn
ật. Dễ
từng mơ ước, giờ đây đư
ng cô đã chớp chúng lại. S
ục
âm, sắc bén
uôn mặt cô cẩn thậ
quan sát, một nụ cười nhỏ
ệnh, không nhìn cô, như thể c
ợu, tay cô vững vàng bất c
anh, rồi ch
cô ta gặp mắt An Vy, đầy vẻ thích thú độc đ
, một sự thừa
âm Anh lại lên tiếng, giọng cô
ệt mỏi quá. Ở tù chắ
m lặng. Mọi ánh mắt
khuôn mặt anh là một c
n Vy nói, giọng
g dũng cảm thật khi dám vác mặt đến một
ề lơ lửng tr
ật đầu lần
đó, cô nghe thấy Bảo Lâm nói chuyệ
ển. Tại Park Hyatt, như chúng ta đã
k Hyatt. Đó đã từn
của chính mình, nhiều năm trước, trong
ổ cô, từng mản
i cùng cũn
t ỏi của mình, cơ thể cô đa
cô lại ở lối ra dành cho nhân viê
ảm của anh không thể đọc
ông?" anh nói thẳng,
mắt anh, cằm cô ngẩng
ột cách khinh miệt. "Thứ này sẽ không đ
ủa anh nh
," anh tiếp tục, giọng anh
i, tim cô đậ
và tôi. Tham dự các sự kiện xã hội khác
ể biến cô thành một màn kịch công khai
quan sát phản ứng của cô. "Tôi đoán l
ừng Cát Tiên. Chi p
nhưng là một ác quỷ nắm giữ chìa k
giọng cô chỉ như
hư... một cơ hội để cô chuộc lỗi. Hoặ
t cô. Để giữ cô ở gần, một lời nhắc
anh, từng tràn đầy tình yêu dành cho
làm,"
đen tối thoáng q
một cọc tiền dày cộ
y mai có mặt ở văn phòng tôi. Chín giờ
ninh của Bảo Lâm, cái b
n, tờ giấy nhàu nát t
c như tiền má
và bỏ đi không nó
một sự mệt mỏi sâu
ự bình yên của mình, để đổi lấy một
trao đổi công bằng. Cô
í đêm mát mẻ, ánh đèn thà
của cô. Đó là tất c
chịu