Cuộc đấu giá đã viết lại tương lai của tôi

Cuộc đấu giá đã viết lại tương lai của tôi

Gavin

5.0
Bình luận
Duyệt
10
Chương

Trước kỳ thi tốt nghiệp trung học phổ thông một ngày, người anh nuôi mà gia đình tôi đã cưu mang, Lại Khương, đã bán đấu giá công khai 365 bức ảnh và video nhạy cảm của tôi cho cả thế giới. Đó là kiếp trước. Hắn và bạn gái đã ép tôi phải dùng toàn bộ 2000 tỷ của gia tộc để chuộc lại danh dự, sau đó cướp đi 29 điểm thi đại học của tôi. Ba tôi lên cơn đau tim rồi qua đời, mẹ tôi hóa điên. Còn tôi, sau khi bị tung ảnh nóng lên mạng, đã tuyệt vọng nhảy lầu tự vẫn. Trong khoảnh khắc rơi xuống, tôi mới biết tất cả là do một "Hệ thống Đấu giá" chết tiệt đã giúp chúng cướp đi mọi thứ của tôi một cách hợp pháp. Nỗi hận thù ngập trời nhấn chìm tôi. Mở mắt ra lần nữa, tôi đã quay trở lại, ngay trước thời điểm bi kịch bắt đầu. Nhìn hai kẻ thù đang tươi cười trước mặt, tôi cũng mỉm cười. Kiếp này, tôi đã bí mật giành được suất tuyển thẳng và sẽ cố tình nộp giấy trắng. Các người muốn điểm thi của tôi lắm phải không? Được thôi, tôi sẽ cho các người, nhưng cái giá phải trả, sẽ là mạng sống của các người.

Chương 1

Trước kỳ thi tốt nghiệp trung học phổ thông một ngày, người anh nuôi mà gia đình tôi đã cưu mang, Lại Khương, đã bán đấu giá công khai 365 bức ảnh và video nhạy cảm của tôi cho cả thế giới.

Đó là kiếp trước.

Hắn và bạn gái đã ép tôi phải dùng toàn bộ 2000 tỷ của gia tộc để chuộc lại danh dự, sau đó cướp đi 29 điểm thi đại học của tôi.

Ba tôi lên cơn đau tim rồi qua đời, mẹ tôi hóa điên. Còn tôi, sau khi bị tung ảnh nóng lên mạng, đã tuyệt vọng nhảy lầu tự vẫn.

Trong khoảnh khắc rơi xuống, tôi mới biết tất cả là do một "Hệ thống Đấu giá" chết tiệt đã giúp chúng cướp đi mọi thứ của tôi một cách hợp pháp. Nỗi hận thù ngập trời nhấn chìm tôi.

Mở mắt ra lần nữa, tôi đã quay trở lại, ngay trước thời điểm bi kịch bắt đầu.

Nhìn hai kẻ thù đang tươi cười trước mặt, tôi cũng mỉm cười.

Kiếp này, tôi đã bí mật giành được suất tuyển thẳng và sẽ cố tình nộp giấy trắng.

Các người muốn điểm thi của tôi lắm phải không?

Được thôi, tôi sẽ cho các người, nhưng cái giá phải trả, sẽ là mạng sống của các người.

Chương 1

Nông Phương Hoài POV:

Trước kỳ thi tốt nghiệp trung học phổ thông một ngày, người anh nuôi mà gia đình tôi đã cưu mang, Lại Khương, đã bán đấu giá công khai 365 bức ảnh và video nhạy cảm của tôi cho cả thế giới.

Đó là kiếp trước.

Tôi nhớ như in cái không khí ngột ngạt trong căn phòng đấu giá bí ẩn đó, một không gian ảo được tạo ra bởi thứ gọi là "Hệ thống Đấu giá". Ánh sáng xanh mờ ảo chiếu lên những khuôn mặt xa lạ, hưng phấn và đầy ác ý. Chúng như những con kền kền đang chờ đợi để xé xác con mồi.

Và con mồi đó, chính là tôi.

Trên màn hình khổng lồ, những bức ảnh của tôi lần lượt hiện lên. Đó là những khoảnh khắc riêng tư nhất, những bức ảnh tôi chụp trong phòng ngủ, trong phòng tắm, những video tôi thay quần áo... tất cả đều bị Lại Khương, người tôi từng coi như anh ruột, bí mật lắp camera quay lại.

Hắn đứng đó, bên cạnh bạn gái hot girl của hắn, Phùng Bảo Ngọc. Cả hai ôm nhau, nhìn tôi với ánh mắt vừa đắc thắng vừa khinh bỉ.

"Phương Hoài," Lại Khương nói, giọng hắn vang vọng khắp phòng đấu giá, "để chuộc lại những bức ảnh này, em phải trả giá."

Giá khởi điểm là một con số sỉ nhục. Và để mua lại sự trong sạch của chính mình, tôi đã phải ném vào đó từng đồng tài sản của gia tộc Nông Thị.

Mỗi khi tôi ra giá, Phùng Bảo Ngọc lại cười khẩy rồi nâng giá lên một chút. Cô ta không có tiền, nhưng Lại Khương, kẻ chủ trì buổi đấu giá, lại ngang nhiên chuyển tiền cho cô ta. Hắn muốn dùng cô ta để ép tôi đến đường cùng.

2000 tỷ của gia tộc Nông Thị. Toàn bộ tài sản mà ba mẹ tôi đã vất vả cả đời để xây dựng, đã bị tôi ném vào vũng lầy này.

Nhưng chúng vẫn chưa dừng lại.

"Hết tiền rồi sao, em gái?" Lại Khương cười nhạo. "Không sao, vẫn còn thứ để cược mà."

Hắn bắt tôi đặt cược những video riêng tư hơn, những thứ mà chỉ nghĩ đến thôi cũng đủ khiến tôi buồn nôn. Và cuối cùng, khi tôi không còn gì cả, hắn đã đưa ra yêu cầu cuối cùng.

"Cược cả cuộc đời còn lại của em để làm nô lệ đi," hắn nói, "anh sẽ trả lại toàn bộ ảnh cho em."

Tôi đã làm. Tôi đã cược cả tương lai của mình.

Nhưng con át chủ bài thực sự của chúng vẫn còn ở phía sau.

"Khoan đã," Phùng Bảo Ngọc lên tiếng, giọng ngọt như mía lùi nhưng độc như rắn rết. "Phương Hoài còn một thứ quý giá nữa mà. Chẳng phải cậu là thủ khoa tương lai sao? 29 điểm thi đại học, một suất vào thẳng trường đại học danh giá nhất cả nước. Cái đó chắc cũng đáng giá lắm nhỉ?"

Lại Khương cười phá lên. "Đúng vậy. Cược nốt 29 điểm thi đi, Phương Hoài. Cược đi rồi tất cả sẽ kết thúc."

Tôi đã đồng ý. Tôi đã đặt cược tất cả những gì mình có, cả tài sản, tương lai, và cả điểm số mà tôi đã đổ mồ hôi nước mắt để có được.

Tôi đã nghĩ rằng mình sẽ thắng. Rằng chỉ cần tôi ra giá cao hơn, tôi có thể lấy lại mọi thứ.

Tôi đã nhầm.

Khi tôi đặt cược 29 điểm, tôi đã không còn gì để trả cho những món cược trước đó. Giao dịch thất bại.

Và theo luật của hệ thống, khi người ra giá cao nhất không thể hoàn thành giao dịch, món hàng sẽ thuộc về người ra giá cao thứ hai.

Người đó, dĩ nhiên, là Phùng Bảo Ngọc.

"Giao dịch thành công!" Giọng nói máy móc của hệ thống vang lên. "Toàn bộ tài sản 2000 tỷ của tập đoàn Nông Thị được chuyển cho cô Phùng Bảo Ngọc. 29 điểm thi đại học của cô Nông Phương Hoài được chuyển cho cô Phùng Bảo Ngọc."

Mọi thứ sụp đổ.

Điểm số của tôi bị chuyển đi. Tên của Phùng Bảo Ngọc xuất hiện trên vị trí thủ khoa toàn quốc. Còn bài thi của tôi, dù tôi đã làm hoàn hảo, lại trở thành một tờ giấy trắng với con số 0 tròn trĩnh.

Lại Khương không giữ lời hứa. Ngay sau buổi đấu giá, 365 bức ảnh và video của tôi đã bị tung lên mạng.

Tôi mất tất cả. Gia đình tôi phá sản. Ba tôi lên cơn đau tim rồi qua đời. Mẹ tôi hóa điên. Còn tôi, tôi trở thành trò cười cho cả thế giới, một con điếm không hơn không kém.

Tôi đứng trên sân thượng của tòa nhà Nông Thị, nơi từng là niềm tự hào của gia đình tôi. Gió lồng lộng thổi bay mái tóc tôi. Phía dưới, Lại Khương và Phùng Bảo Ngọc đang tay trong tay bước ra từ một chiếc xe sang trọng. Chúng ngước lên nhìn tôi, nụ cười trên môi chúng còn rạng rỡ hơn cả ánh mặt trời.

Tôi nhắm mắt lại. Và tôi nhảy xuống.

Trong khoảnh khắc rơi tự do đó, khi cái chết đang đến rất gần, tôi đột nhiên nghe thấy giọng nói của Lại Khương trong đầu.

"Hệ thống, mày thấy chưa? Tao đã nói rồi, chỉ cần có mày, tao có thể cướp được mọi thứ từ con khốn Nông Phương Hoài đó. Gia sản, tương lai, danh dự... tất cả đều là của tao và Bảo Ngọc!"

"Đúng vậy, ký chủ. Hệ thống Đấu giá được sinh ra để biến mọi ham muốn của ngài thành hiện thực. Chỉ cần ngài tổ chức một buổi đấu giá, mọi thứ trên đời này đều có thể trở thành vật phẩm, và mọi người tham gia đều phải tuân theo quy tắc của hệ thống."

Thì ra là vậy. Một hệ thống. Một hệ thống đấu giá chết tiệt.

Đó là lý do tại sao mọi thứ lại phi lý đến thế. Đó là lý do tại sao chúng có thể cướp đi mọi thứ của tôi một cách hợp pháp.

Hận thù. Nỗi hận thù ngập trời nhấn chìm tôi.

Nếu có kiếp sau... nếu có một cơ hội nữa... tôi nhất định sẽ bắt chúng phải trả giá. Gấp trăm, gấp nghìn lần!

...

"Phương Hoài! Dậy đi em! Sắp đến giờ đi thi rồi!"

Tôi giật mình tỉnh giấc.

Ánh nắng chói chang chiếu vào mắt tôi qua khung cửa sổ. Mùi hương quen thuộc của hoa nhài trong vườn nhà thoang thoảng trong không khí.

Tôi nhìn quanh. Đây là phòng ngủ của tôi. Căn phòng mà tôi đã nghĩ rằng mình sẽ không bao giờ được nhìn thấy nữa.

Tôi run rẩy đưa tay lên sờ mặt mình. Vẫn còn đây. Không có máu, không có đau đớn.

Tôi nhìn vào tờ lịch trên bàn.

Ngày thi tốt nghiệp trung học phổ thông.

Tôi... đã được trọng sinh.

Tôi đã quay trở lại, ngay trước thời điểm bi kịch bắt đầu.

Cánh cửa phòng bật mở. Lại Khương bước vào, trên môi là nụ cười dịu dàng giả tạo mà hắn luôn dùng để che đậy sự độc ác bên trong.

"Dậy rồi à, công chúa nhỏ của anh? Mau chuẩn bị đi, anh đưa em đến trường thi."

Đằng sau hắn, Phùng Bảo Ngọc ló đầu vào, vẫy tay với tôi. "Phương Hoài, cố lên nhé! Thi xong bọn mình đi ăn mừng!"

Nhìn hai khuôn mặt đó, hai khuôn mặt đã hủy hoại cuộc đời tôi, lồng ngực tôi như có một ngọn lửa đang bùng cháy.

Kiếp trước, tôi đã thua. Nhưng kiếp này, tôi biết rõ luật chơi của chúng.

Tôi bí mật tham gia kỳ thi học sinh giỏi quốc gia và đã giành được suất tuyển thẳng vào Đại học Kinh tế Quốc dân, ngôi trường danh giá nhất mà Phùng Bảo Ngọc khao khát.

Và trong kỳ thi tốt nghiệp sắp tới, tôi sẽ cố tình nộp giấy trắng.

Lại Khương, Phùng Bảo Ngọc, các người muốn điểm thi của tôi lắm phải không?

Được thôi.

Tôi sẽ cho các người.

Nhưng cái giá phải trả, sẽ là mạng sống của các người.

Tôi mỉm cười, một nụ cười lạnh lẽo đến chính tôi cũng không nhận ra.

"Vâng, anh Khương. Em chuẩn bị ngay đây."

Trò chơi, bây giờ mới thực sự bắt đầu.

Tiếp tục đọc

Các tác phẩm khác của Gavin

Thêm nhiều động thái
Lời Hứa Của Chàng, Ngục Tù Của Nàng

Lời Hứa Của Chàng, Ngục Tù Của Nàng

Khác

5.0

Ngày tôi được thả tự do, vị hôn phu của tôi, Trần Phong, đã đợi sẵn ở ngoài, hứa hẹn rằng cuộc sống của chúng tôi cuối cùng cũng sẽ bắt đầu. Bảy năm trước, anh ta và bố mẹ tôi đã van xin tôi nhận tội thay cho đứa em gái nuôi, Khả Vy. Nó đã say rượu lái xe, đâm phải người rồi bỏ trốn khỏi hiện trường. Họ nói Khả Vy quá mong manh yếu đuối, không thể chịu đựng được cuộc sống trong tù. Họ gọi bản án bảy năm của tôi là một sự hy sinh nhỏ nhoi. Nhưng ngay khi chúng tôi vừa về đến biệt thự của gia đình, điện thoại của Trần Phong reo lên. Khả Vy lại "lên cơn", và anh ta bỏ mặc tôi đứng một mình giữa đại sảnh lộng lẫy để vội vã chạy đến bên nó. Sau đó, người quản gia thông báo rằng tôi phải ở trong căn phòng kho bụi bặm trên tầng ba. Lệnh của bố mẹ tôi. Họ không muốn tôi làm Khả Vy buồn khi nó trở về. Luôn luôn là Khả Vy. Nó là lý do họ lấy đi quỹ học bổng đại học của tôi, và cũng là lý do tôi mất đi bảy năm cuộc đời. Tôi là con gái ruột của họ, nhưng tôi chỉ là một công cụ để lợi dụng rồi vứt bỏ. Đêm đó, một mình trong căn phòng chật chội, chiếc điện thoại rẻ tiền mà một nữ quản giáo tốt bụng đã cho tôi rung lên với một email. Đó là một lời mời làm việc cho một vị trí tuyệt mật mà tôi đã ứng tuyển tám năm trước. Công việc đi kèm với một thân phận mới và gói hỗ trợ di dời ngay lập tức. Một lối thoát. Tôi run rẩy gõ câu trả lời. "Tôi đồng ý."

Cái giá của cô tình nhân mười chín tuổi của anh ta

Cái giá của cô tình nhân mười chín tuổi của anh ta

Tình Cảm Lãng Mạn

5.0

Chồng tôi, Hoàng Bách, là tay chơi khét tiếng nhất Sài Gòn, nổi danh với những cuộc tình chóng vánh theo mùa cùng các cô gái mười chín tuổi. Suốt năm năm, tôi đã tin rằng mình là ngoại lệ, là người cuối cùng đã thuần hóa được anh. Ảo tưởng đó vỡ tan tành khi ba tôi cần ghép tủy xương. Người hiến tặng hoàn hảo là một cô gái mười chín tuổi tên Trà My. Vào ngày phẫu thuật, ba tôi đã qua đời vì Hoàng Bách chọn ở trên giường cùng cô ta, thay vì đưa cô ta đến bệnh viện. Sự phản bội của anh không dừng lại ở đó. Khi thang máy rơi tự do, anh kéo cô ta ra trước và bỏ mặc tôi rơi xuống. Khi đèn chùm đổ sập, anh dùng thân mình che chắn cho cô ta và bước qua người tôi đang nằm trong vũng máu. Anh thậm chí còn trộm món quà cuối cùng mà người ba đã khuất để lại cho tôi và tặng nó cho cô ta. Xuyên suốt tất cả, anh gọi tôi là đồ ích kỷ và vô ơn, hoàn toàn không biết rằng ba tôi đã không còn nữa. Vì vậy, tôi lặng lẽ ký vào đơn ly hôn và biến mất. Ngày tôi rời đi, anh nhắn tin cho tôi. "Tin tốt đây, anh tìm được người hiến tủy khác cho ba em rồi. Chúng ta đi sắp xếp lịch phẫu thuật thôi."

Sách tương tự

Bị đuổi khỏi nhà, cô gả cho tỷ phú!

Bị đuổi khỏi nhà, cô gả cho tỷ phú!

Quint Shroyer
5.0

Nhà họ Thẩm đã nuôi Tạ Tang Ninh hơn hai mươi năm, cũng đã hút máu cô gần hai mươi năm. Hôm ấy, thiên kim thật được tìm lại, Tạ Tang Ninh bị nhà họ Thẩm đuổi ra khỏi nhà, nghe nói bố mẹ ruột của cô cũng chẳng khá giả. Nào ngờ, gia đình bố mẹ ruột của cô lại là gia tộc danh vọng ở Hải Thành, nhà họ Thẩm dù có nhón chân cũng không với tới. Bố mẹ ruột của cô xem cô nhưng viên ngọc trong tay, vừa ra tay đã có tiền tiêu hàng tỷ, mỗi lần mua cả đống quần áo, châu báu. Em gái nhà họ Thẩm chờ xem trò cười còn định giới thiệu cho cô một công việc quét đường! Em gái nhà họ Tạ định để cô mất mặt lại lần lượt bị thân phận của đối phương làm bất ngờ. Ông trùm kinh doanh toàn cầu, nhà công trình nổi tiếng, tay đua hạng nhất toàn cầu, Tạ Tang Ninh rốt cuộc cô có bao nhiêu thân phận mà mọi người chưa biết đến? Vị hôn phu của cô thì cho rằng hôn ước này chỉ là quan niệm cũ kỹ của người lớn, anh ta muốn tìm một người bạn gái thực sự yêu mình và mình cũng yêu, nên đã dứt khoát từ bỏ hôn ước này! Thế nhưng, khi Tạ Tang Ninh đi gặp mặt làm quen với anh trai sinh đôi của vị hôn phu, thì anh lại đột nhiên xuất hiện tỏ tình với cô là sao? Còn người ngày nào cũng theo đuổi cô, tự nguyện vào bếp nấu ăn, chẳng lẽ đã quên mất trước đây từng chê bai cô thế nào rồi sao?

Thiên kim quá điên cuồng! Dẫn cả nhà diệt sạch hắc bạch lưỡng đạo

Thiên kim quá điên cuồng! Dẫn cả nhà diệt sạch hắc bạch lưỡng đạo

Ruby Skye
5.0

Sở Thanh Diên tưởng rằng bản thân là đứa con bị bỏ rơi, mang hận thù trở về, nhưng phát hiện nhà họ Sở lún sâu trong vũng lầy! Mẹ cô bị điên, bố cô trúng độc nằm giường. Anh cả là bậc thầy piano lại bị ép ở rể chịu nhục, anh hai cảnh sát lại bị oan vào ngục, anh ba trở thành lâu la của băng đảng bị đánh dập. Thiên kim giả còn cấu kết với đối thủ, chê bai "những người của nhà họ Sở là của nợ" quay lưng ôm lấy kẻ thủ. Sở Thanh Diên âm thầm ra tay, giúp mẹ lấy lại tinh thần, giúp bố khỏe lại! Anh cả ly hôn quay lại cuộc sống đỉnh cao, anh hai được gỡ oan thăng chức, anh ba trở thành chủ mới của băng đảng! Từ đó, nhà họ Sở nắm quyền hắc bạch lưỡng đạo. Nhiều người cười nhạo Sở Thanh Diên là phế vật dựa vào người nhà, không xứng với đại lão băng đảng Phó Tư Niên. Nào ngờ thân phận thật của cô lần lượt được tiết lộ: Thần y, sát thủ số một, nữ hoàng thương trường, thủ lĩnh Hắc Dạ – tất cả đều là cô! Phó Tư Niên vội vàng giữ chặt lấy cô: "Diên Diên, đừng giận nữa, hôn sự này không được hủy đâu!" Anh quỳ xuống cầu hôn: "Lấy anh nhé! Anh sẽ dâng tặng em cả đế quốc này làm sính lễ!"

Chương
Đọc ngay
Tải tiểu thuyết