Người chồng vô danh của tôi, anh trai của Tổng thống

Người chồng vô danh của tôi, anh trai của Tổng thống

Gavin

5.0
Bình luận
23
Duyệt
10
Chương

Kiếp trước, tôi hết lòng yêu vị hôn phu Đăng Chung Hiếu, chấp nhận một cuộc hôn nhân thương mại chỉ để được ở bên anh. Nhưng sau khi kết hôn, anh ta lại đổ mọi tội lỗi lên đầu tôi vì cái chết của người tình bí mật, Tôn Ái Linh. "Là cô! Tất cả là tại cô!" Anh ta gầm lên, bóp cổ tôi trong cơn điên loạn. Anh ta dùng mọi thủ đoạn tàn độc nhất để trả thù. Tập đoàn của cha tôi phá sản, ông tức đến đột tử. Mẹ tôi suy sụp tinh thần. Còn tôi, cuối cùng bị anh ta ép đến đường cùng, chết trong một vụ tai nạn xe hơi được dàn dựng hoàn hảo. Đến tận lúc chết, tôi vẫn không hiểu tại sao tình yêu mù quáng của mình lại đổi lấy kết cục cả nhà tan nát. Sống lại một đời, tôi quay về buổi tiệc nơi bi kịch bắt đầu. Lần này, tôi sẽ không lặp lại sai lầm. Tôi quyết định tác thành cho họ, dù cái giá phải trả là gả cho một kẻ vô danh và trở thành trò cười cho cả thành phố.

Chương 1

Kiếp trước, tôi hết lòng yêu vị hôn phu Đăng Chung Hiếu, chấp nhận một cuộc hôn nhân thương mại chỉ để được ở bên anh.

Nhưng sau khi kết hôn, anh ta lại đổ mọi tội lỗi lên đầu tôi vì cái chết của người tình bí mật, Tôn Ái Linh.

"Là cô! Tất cả là tại cô!" Anh ta gầm lên, bóp cổ tôi trong cơn điên loạn.

Anh ta dùng mọi thủ đoạn tàn độc nhất để trả thù. Tập đoàn của cha tôi phá sản, ông tức đến đột tử. Mẹ tôi suy sụp tinh thần.

Còn tôi, cuối cùng bị anh ta ép đến đường cùng, chết trong một vụ tai nạn xe hơi được dàn dựng hoàn hảo.

Đến tận lúc chết, tôi vẫn không hiểu tại sao tình yêu mù quáng của mình lại đổi lấy kết cục cả nhà tan nát.

Sống lại một đời, tôi quay về buổi tiệc nơi bi kịch bắt đầu. Lần này, tôi sẽ không lặp lại sai lầm. Tôi quyết định tác thành cho họ, dù cái giá phải trả là gả cho một kẻ vô danh và trở thành trò cười cho cả thành phố.

Chương 1

Ninh Gia Chi POV:

Vào ngày tôi tái sinh, tôi đã quyết định sẽ tác thành cho Đăng Chung Hiếu và Tôn Ái Linh, mặc dù cái giá phải trả là trở thành trò cười cho cả thành phố.

Tôi đứng lặng lẽ ở một góc của sảnh tiệc lộng lẫy, ánh đèn pha lê rực rỡ chiếu xuống tấm thảm Ba Tư đắt tiền. Không khí tràn ngập tiếng cười nói, tiếng chạm ly và mùi nước hoa xa xỉ hòa quyện với mùi thức ăn hảo hạng. Đây là sự kiện mai mối kinh doanh cao cấp, nơi hôn nhân được định đoạt bằng giá trị cổ phiếu và các liên minh chiến lược.

Và tôi, Ninh Gia Chi, con gái của chủ tịch tập đoàn Ninh Thị, là một trong những món hàng được trưng bày.

Tôi cố tình tránh xa trung tâm của sự chú ý, nơi Đăng Chung Hiếu, vị hôn phu kiếp trước của tôi, đang đứng đó như một vị vua. Anh ta cao ráo, đẹp trai, người thừa kế của tập đoàn Đăng Thị, đối thủ không đội trời chung của gia đình tôi. Ánh mắt anh ta lướt qua đám đông, và tôi có thể cảm nhận được sự tìm kiếm trong đó. Anh ta đang tìm tôi.

Nhưng tôi sẽ không cho anh ta cơ hội.

Kiếp trước, chính tại sự kiện này, anh ta đã chọn tôi, không phải vì tình yêu, mà vì sự hợp nhất của hai tập đoàn sẽ tạo ra một đế chế không thể lay chuyển. Và tôi, với trái tim ngu ngốc yêu anh ta, đã hạnh phúc chấp nhận.

Kết quả là gì?

Là bi kịch.

Vì vậy, kiếp này, tôi sẽ không lặp lại sai lầm đó. Tôi siết chặt chiếc hộp gấm trong tay, bên trong là tín vật đính ước của gia tộc họ Ninh.

Ánh mắt Đăng Chung Hiếu cuối cùng cũng dừng lại trên một bóng hình yêu kiều khác. Tôn Ái Linh. Nữ diễn viên đang lên với vẻ đẹp trong sáng, thuần khiết, người tình bí mật của anh ta ở kiếp trước, và cũng là nguồn cơn cho mọi đau khổ của tôi.

Tôi thấy khóe miệng anh ta khẽ nhếch lên một nụ cười dịu dàng, một nụ cười mà kiếp trước tôi chưa bao giờ có được. Anh ta cũng đã tái sinh. Và anh ta đang cố gắng "sửa chữa sai lầm" của mình.

"Tôi chọn Tôn Ái Linh," giọng nói của Đăng Chung Hiếu vang lên, rõ ràng và dứt khoát, thông qua micro.

Cả hội trường lập tức xôn xao. Mọi ánh mắt đổ dồn về phía Tôn Ái Linh, người đang ngượng ngùng, e lệ nhưng không giấu được vẻ đắc thắng trong đôi mắt.

Và rồi, những ánh mắt thương hại, chế giễu bắt đầu hướng về phía tôi. Con gái nhà họ Ninh đã bị từ hôn ngay trước mặt mọi người. Một sự sỉ nhục không thể nào lớn hơn.

Tôi hít một hơi thật sâu, cảm nhận sự lạnh lẽo của không khí tràn vào lồng ngực. Không sao cả. Đây chính là điều tôi muốn.

Theo quy tắc, nếu đối tác được chỉ định từ chối, người bị từ chối có thể tự do lựa chọn hoặc chấp nhận người cuối cùng còn lại trong danh sách. Nhưng sự kiện hôm nay là một sự sắp đặt hoàn hảo. Tất cả các ứng viên tiềm năng khác đều đã được ghép đôi.

Chỉ còn lại một người. Một người đàn ông vô danh, không có trong danh sách khách mời chính thức, người đã vô tình có được một suất tham dự vào phút chót.

Đột nhiên, một tiếng "ầm" vang lên. Một người phục vụ vội vã đi qua đã vô tình va vào tôi. Chiếc hộp gấm trong tay tôi rơi xuống, lăn lông lốc trên sàn nhà.

Nó dừng lại ngay dưới chân một người đàn ông.

Anh ta mặc một bộ vest bình thường, trông giống như một nhân viên văn phòng hơn là một khách mời tại sự kiện xa hoa này. Anh ta có vẻ hơi ngơ ngác trước tình huống bất ngờ, cúi xuống nhặt chiếc hộp lên.

Mọi người nín thở.

Đó là anh ta. Cái tên cuối cùng, người đàn ông vô danh.

"Trời ơi, thật là xui xẻo."

"Đó chỉ là một nhân viên quèn nào đó thôi mà."

"Chắc chắn tiểu thư nhà họ Ninh sẽ hủy bỏ thôi. Ai lại có thể chấp nhận một mối hôn sự như vậy chứ?"

Tiếng xì xào bàn tán vang lên như một bầy ong vỡ tổ. Mọi người đều cho rằng tôi sẽ vứt bỏ tín vật, tuyên bố hủy bỏ và chấp nhận trở thành trò cười trong một thời gian ngắn, còn hơn là ràng buộc cả đời với một kẻ vô danh tiểu tốt.

Đăng Chung Hiếu cũng nhìn tôi, ánh mắt anh ta phức tạp, có một chút thương hại, một chút hả hê, và một chút gì đó tôi không thể đọc được. Tôn Ái Linh nép vào lòng anh ta, nhìn tôi với ánh mắt của người chiến thắng.

Tôi bước về phía người đàn ông kia. Anh ta có vẻ hơi lúng túng, đưa chiếc hộp cho tôi.

"Của cô," anh ta nói, giọng nói trầm và dễ nghe.

Thay vì nhận lại, tôi đẩy chiếc hộp về phía anh ta.

"Không, là của anh," tôi nói, giọng nói của tôi bình tĩnh đến đáng sợ. "Tôi chấp nhận."

Cả hội trường im phăng phắc.

Ngay cả người đàn ông trước mặt tôi cũng sững sờ. Đôi mắt anh ta mở to, nhìn tôi đầy kinh ngạc.

Tôi không quan tâm. Tôi chỉ biết rằng, đây là con đường duy nhất để cứu lấy gia đình mình.

Bởi vì ở kiếp trước, sau khi tôi kết hôn với Đăng Chung Hiếu, anh ta vẫn không thể quên được Tôn Ái Linh. Tôn Ái Linh, trong một lần ghen tuông và tuyệt vọng, đã rơi vào tay một tay chơi bạo lực có tiếng trong giới. Cô ta bị hành hạ, lăng nhục và cuối cùng qua đời trong một căn biệt thự bỏ hoang.

Một cái chết bi thảm.

Và Đăng Chung Hiếu, trong cơn điên loạn vì đau đớn và hận thù, đã đổ mọi tội lỗi lên đầu tôi.

"Là cô! Tất cả là tại cô!" Tôi vẫn còn nhớ như in ánh mắt đỏ ngầu của anh ta khi anh ta bóp cổ tôi. "Nếu cô không chiếm lấy vị trí của cô ấy, Ái Linh đã không phải chết thảm như vậy! Ninh Gia Chi, cô đã sắp đặt mọi chuyện, phải không?"

Anh ta không tin bất cứ lời giải thích nào của tôi. Anh ta dùng mọi thủ đoạn tàn độc nhất để trả thù. Tập đoàn Ninh Thị bị tấn công từ mọi phía, các đối tác quay lưng, cổ phiếu lao dốc không phanh.

Cha tôi, người đã dành cả đời để xây dựng cơ nghiệp, đã không chịu nổi cú sốc đó. Ông qua đời vì một cơn đau tim đột ngột ngay trong văn phòng của mình.

Mẹ tôi suy sụp. Gia đình tôi tan nát.

Và tôi, cuối cùng cũng bị anh ta ép đến bước đường cùng, chết trong một vụ tai nạn xe hơi được dàn dựng hoàn hảo.

Cho đến giây phút cuối cùng, tôi vẫn có thể thấy nụ cười thỏa mãn trên khuôn mặt anh ta.

Sống lại một đời, tôi không còn mong cầu tình yêu của anh ta nữa. Tôi chỉ muốn gia đình tôi được bình an.

Vì vậy, tôi sẽ tác thành cho họ. Tôi sẽ để Đăng Chung Hiếu "bảo vệ" Tôn Ái Linh của anh ta. Tôi sẽ tự mình bước ra khỏi vòng xoáy bi kịch đó.

Dù cho cái giá phải trả là kết hôn với một người đàn ông vô danh.

Tôi nhìn người đàn ông trước mặt, người đang cầm tín vật của tôi, và lặp lại một lần nữa, giọng nói kiên định không chút do dự.

"Tôi chấp nhận cuộc hôn nhân này."

Ánh mắt của Đăng Chung Hiếu từ phía xa nhìn tôi như có một ngọn lửa sắp bùng lên.

Tiếp tục đọc

Các tác phẩm khác của Gavin

Thêm nhiều động thái
Lời Hứa Của Chàng, Ngục Tù Của Nàng

Lời Hứa Của Chàng, Ngục Tù Của Nàng

Khác

5.0

Ngày tôi được thả tự do, vị hôn phu của tôi, Trần Phong, đã đợi sẵn ở ngoài, hứa hẹn rằng cuộc sống của chúng tôi cuối cùng cũng sẽ bắt đầu. Bảy năm trước, anh ta và bố mẹ tôi đã van xin tôi nhận tội thay cho đứa em gái nuôi, Khả Vy. Nó đã say rượu lái xe, đâm phải người rồi bỏ trốn khỏi hiện trường. Họ nói Khả Vy quá mong manh yếu đuối, không thể chịu đựng được cuộc sống trong tù. Họ gọi bản án bảy năm của tôi là một sự hy sinh nhỏ nhoi. Nhưng ngay khi chúng tôi vừa về đến biệt thự của gia đình, điện thoại của Trần Phong reo lên. Khả Vy lại "lên cơn", và anh ta bỏ mặc tôi đứng một mình giữa đại sảnh lộng lẫy để vội vã chạy đến bên nó. Sau đó, người quản gia thông báo rằng tôi phải ở trong căn phòng kho bụi bặm trên tầng ba. Lệnh của bố mẹ tôi. Họ không muốn tôi làm Khả Vy buồn khi nó trở về. Luôn luôn là Khả Vy. Nó là lý do họ lấy đi quỹ học bổng đại học của tôi, và cũng là lý do tôi mất đi bảy năm cuộc đời. Tôi là con gái ruột của họ, nhưng tôi chỉ là một công cụ để lợi dụng rồi vứt bỏ. Đêm đó, một mình trong căn phòng chật chội, chiếc điện thoại rẻ tiền mà một nữ quản giáo tốt bụng đã cho tôi rung lên với một email. Đó là một lời mời làm việc cho một vị trí tuyệt mật mà tôi đã ứng tuyển tám năm trước. Công việc đi kèm với một thân phận mới và gói hỗ trợ di dời ngay lập tức. Một lối thoát. Tôi run rẩy gõ câu trả lời. "Tôi đồng ý."

Cái giá của cô tình nhân mười chín tuổi của anh ta

Cái giá của cô tình nhân mười chín tuổi của anh ta

Tình Cảm Lãng Mạn

5.0

Chồng tôi, Hoàng Bách, là tay chơi khét tiếng nhất Sài Gòn, nổi danh với những cuộc tình chóng vánh theo mùa cùng các cô gái mười chín tuổi. Suốt năm năm, tôi đã tin rằng mình là ngoại lệ, là người cuối cùng đã thuần hóa được anh. Ảo tưởng đó vỡ tan tành khi ba tôi cần ghép tủy xương. Người hiến tặng hoàn hảo là một cô gái mười chín tuổi tên Trà My. Vào ngày phẫu thuật, ba tôi đã qua đời vì Hoàng Bách chọn ở trên giường cùng cô ta, thay vì đưa cô ta đến bệnh viện. Sự phản bội của anh không dừng lại ở đó. Khi thang máy rơi tự do, anh kéo cô ta ra trước và bỏ mặc tôi rơi xuống. Khi đèn chùm đổ sập, anh dùng thân mình che chắn cho cô ta và bước qua người tôi đang nằm trong vũng máu. Anh thậm chí còn trộm món quà cuối cùng mà người ba đã khuất để lại cho tôi và tặng nó cho cô ta. Xuyên suốt tất cả, anh gọi tôi là đồ ích kỷ và vô ơn, hoàn toàn không biết rằng ba tôi đã không còn nữa. Vì vậy, tôi lặng lẽ ký vào đơn ly hôn và biến mất. Ngày tôi rời đi, anh nhắn tin cho tôi. "Tin tốt đây, anh tìm được người hiến tủy khác cho ba em rồi. Chúng ta đi sắp xếp lịch phẫu thuật thôi."

Sách tương tự

Bốn năm tù ngục, thiên kim giả trở lại!

Bốn năm tù ngục, thiên kim giả trở lại!

Casey
5.0

Lâm Tiểu đã làm tiểu thư nhà họ Tần mười bảy năm, nhưng đột nhiên phát hiện bản thân chỉ là thiên kim giả. Tiểu thư thật muốn củng cố địa vị mình, hãm hại cô, người nhà họ Tần gồm vị hôn phu của cô đã đứng về phía thiên kim thật, tận tay đưa cô vào tù ngục. Sau bốn năm thay tội cho thiên kim thật trong tù, Lâm Tiểu quay đầu gả cho đứa con riêng không học thức của Lục thị. Mọi người đều tưởng cả đời này của Lâm Tiểu sẽ toang. Cho đến một ngày, người nhà họ Tần phát hiện, người sáng lập ra thương hiệu châu báu toàn cầu là Lâm Tiểu, hacker nổi tiếng là Lâm Tiểu, bếp thần khó hẹn là Lâm Tiểu, nhà thiết kế game toàn cầu cũng là Lâm Tiểu. Trước đây luôn giúp đỡ nhà họ Tần, là Lâm Tiểu. Tần lão gia và Tần phu nhân: "Tiểu Tiểu, bố mẹ đã sai rồi, con về giúp đỡ nhà họ Tần đi!" Cậu chủ nhà họ Tần, vốn luôn kiêu ngạo, cũng phải hạ mình xin lỗi trước đám đông: "Tiểu Tiểu, đều là lỗi của anh, em tha thứ cho anh được không?" Cậu con trai độc nhất của nhà Tạ, vốn nổi tiếng thanh cao, quỳ gối ngỏ lời cầu hôn: "Tiểu Tiểu, không có em, anh thật sự không sống nổi." Lục Lâm Xuyên khi biết vợ mình là ông trùm giới thượng lưu, đành buông xuôi, mặc kệ mọi chuyện... Người ngoài mỉa mai anh là người chỉ biết dựa vào vợ, anh lại mỉm cười ôm vai Lâm Tiểu, nói: "Vợ à, mình về nhà thôi." Mãi sau này Lâm Tiểu mới biết, thì ra người chồng tưởng như "ăn bám" ấy lại chính là truyền thuyết bí ẩn trong giới thương trường, anh đã âm thầm nhắm đến cô từ lâu...

Bị đuổi khỏi nhà, cô gả cho tỷ phú!

Bị đuổi khỏi nhà, cô gả cho tỷ phú!

Quint Shroyer
5.0

Nhà họ Thẩm đã nuôi Tạ Tang Ninh hơn hai mươi năm, cũng đã hút máu cô gần hai mươi năm. Hôm ấy, thiên kim thật được tìm lại, Tạ Tang Ninh bị nhà họ Thẩm đuổi ra khỏi nhà, nghe nói bố mẹ ruột của cô cũng chẳng khá giả. Nào ngờ, gia đình bố mẹ ruột của cô lại là gia tộc danh vọng ở Hải Thành, nhà họ Thẩm dù có nhón chân cũng không với tới. Bố mẹ ruột của cô xem cô nhưng viên ngọc trong tay, vừa ra tay đã có tiền tiêu hàng tỷ, mỗi lần mua cả đống quần áo, châu báu. Em gái nhà họ Thẩm chờ xem trò cười còn định giới thiệu cho cô một công việc quét đường! Em gái nhà họ Tạ định để cô mất mặt lại lần lượt bị thân phận của đối phương làm bất ngờ. Ông trùm kinh doanh toàn cầu, nhà công trình nổi tiếng, tay đua hạng nhất toàn cầu, Tạ Tang Ninh rốt cuộc cô có bao nhiêu thân phận mà mọi người chưa biết đến? Vị hôn phu của cô thì cho rằng hôn ước này chỉ là quan niệm cũ kỹ của người lớn, anh ta muốn tìm một người bạn gái thực sự yêu mình và mình cũng yêu, nên đã dứt khoát từ bỏ hôn ước này! Thế nhưng, khi Tạ Tang Ninh đi gặp mặt làm quen với anh trai sinh đôi của vị hôn phu, thì anh lại đột nhiên xuất hiện tỏ tình với cô là sao? Còn người ngày nào cũng theo đuổi cô, tự nguyện vào bếp nấu ăn, chẳng lẽ đã quên mất trước đây từng chê bai cô thế nào rồi sao?

Sau ba năm gặp lại, tài phệt xin làm người tình?

Sau ba năm gặp lại, tài phệt xin làm người tình?

Isla Hunter
5.0

[Lâu ngày gặp lại+Theo vợ đến lò hỏa táng+Đóa hoa lớn tuổi theo đuổi điên cuồng] Mạnh Chiêu Mộng và Hình Nghiên Châu chia tay dang dở, cô không khóc không làm phiền, bỏ đi một cách dứt khoác. Chỉ một câu nói của anh "Sau này nơi tôi đến, cô không được xuất hiện." Từ đó cô biến mất khỏi thế giới anh. Ba năm sau chia tay, Mạnh Chiêu Mộng trở về Giang Thành, bắt đầu lại từ đầu và trở thành ngôi sao sáng giá nhất của Đài truyền hình Giang Thành. Hình Nghiên Châu thường xuyên dõi theo cô qua màn hình, nhớ về những tháng ngày tươi đẹp thuở ban đầu. Năm năm sau khi chia tay, anh đã thoát khỏi ràng buộc của gia tộc, cố ý mời cô dự tiệc để tái ngộ. Anh mong muốn có thể nối lại tình xưa, nhưng khi gặp lại, cô lại xa cách, lạnh nhạt như người dưng, thái độ kiên quyết từ chối quay lại khiến người luôn giữ phép tắc như anh cũng phải mất kiểm soát. Khi biết cô là vị hôn thê của cháu trai mình, anh không còn che giấu tình cảm nữa, bất chấp thủ đoạn, anh cũng quyết tâm giành lại cô. Lần nữa khi Mạnh Chiêu Mộng dứt khoát rời đi, phía sau vang lên tiếng Hình Nghiên Châu nghẹn ngào: “Triệu Triệu, suốt đời này, cho đến khi nhắm mắt, anh cũng không buông tay em.” ... Thời đại học, Mạnh Chiêu Mộng đã phải lòng đàn anh nổi tiếng Hình Nghiên Châu – người hơn cô hai khóa, ngay từ cái nhìn đầu tiên. Cô từng chấp nhận hạ thấp bản thân để theo đuổi tình cảm, nhưng không ngờ chàng trai trẻ tràn đầy sức sống ấy lại chính là con út của nhà họ Hình – gia tộc quyền thế bậc nhất Giang Thành. Chỉ đến khi bố Hình xuất hiện ở nhà cô với thái độ cao ngạo, cô mới hiểu rằng họ thuộc những tầng lớp khác nhau, anh là người đứng trên đỉnh cao quyền lực, còn cô chỉ thuộc tầng lớp thấp kém, không xứng mơ tới anh. Mạnh Chiêu Mộng nhận ra, dù là năm năm trước hay năm năm sau, cô và anh mãi mãi không chung đường.

Chương
Đọc ngay
Tải tiểu thuyết