Thuốc giải của anh, sự dày vò của cô

Thuốc giải của anh, sự dày vò của cô

Gavin

5.0
Bình luận
39
Duyệt
23
Chương

Suốt năm năm, tôi là "nguồn thuốc sống" bí mật của Phạm Gia Khang, dùng tủy xương của mình để cứu mạng anh ta khỏi một căn bệnh di truyền hiếm gặp. Mọi người chỉ biết tôi là cô bạn gái hám tiền của anh ta. Nhưng vào ngày sinh nhật tôi, anh ta lại công khai bán đấu giá những hình ảnh riêng tư của tôi, sỉ nhục tôi trước mặt mọi người. Anh ta tuyên bố đã được chữa khỏi nhờ loại thuốc mới của vị hôn thê Đổng Hà Ly, và không còn cần đến "nguồn thuốc sống" là tôi nữa. Anh ta ném chi phiếu vào mặt tôi, bắt tôi cút đi. Thậm chí, trong một vụ tai nạn xe hơi, anh ta đã không chút do dự bỏ mặc tôi trong chiếc xe sắp nổ để cứu cô ta. Năm năm hy sinh, năm năm chịu đựng, đổi lại chỉ là sự ghẻ lạnh và sỉ nhục. Sự thật là, không hề có loại thuốc mới nào cả, chính tủy xương của tôi đã cứu sống anh ta. Trái tim đã hoàn toàn nguội lạnh, tôi nhờ ông nội của anh ta giúp tôi dàn dựng một cái chết giả. Tôi muốn biến mất hoàn toàn, đây là sự trừng phạt cuối cùng tôi dành cho anh ta.

Chương 1

Suốt năm năm, tôi là "nguồn thuốc sống" bí mật của Phạm Gia Khang, dùng tủy xương của mình để cứu mạng anh ta khỏi một căn bệnh di truyền hiếm gặp. Mọi người chỉ biết tôi là cô bạn gái hám tiền của anh ta.

Nhưng vào ngày sinh nhật tôi, anh ta lại công khai bán đấu giá những hình ảnh riêng tư của tôi, sỉ nhục tôi trước mặt mọi người.

Anh ta tuyên bố đã được chữa khỏi nhờ loại thuốc mới của vị hôn thê Đổng Hà Ly, và không còn cần đến "nguồn thuốc sống" là tôi nữa.

Anh ta ném chi phiếu vào mặt tôi, bắt tôi cút đi.

Thậm chí, trong một vụ tai nạn xe hơi, anh ta đã không chút do dự bỏ mặc tôi trong chiếc xe sắp nổ để cứu cô ta.

Năm năm hy sinh, năm năm chịu đựng, đổi lại chỉ là sự ghẻ lạnh và sỉ nhục. Sự thật là, không hề có loại thuốc mới nào cả, chính tủy xương của tôi đã cứu sống anh ta.

Trái tim đã hoàn toàn nguội lạnh, tôi nhờ ông nội của anh ta giúp tôi dàn dựng một cái chết giả. Tôi muốn biến mất hoàn toàn, đây là sự trừng phạt cuối cùng tôi dành cho anh ta.

Chương 1

Hàn Vỹ POV:

Gia tộc tôi có một gen di truyền đặc biệt, tủy xương của chúng tôi là liều thuốc duy nhất có thể chữa khỏi một căn bệnh di truyền hiếm gặp.

Những người phụ nữ trong gia tộc tôi, mỗi tháng đều phải trải qua một kỳ đau đớn như tra tấn, chỉ có thể dựa vào thuốc để giảm bớt.

Năm năm trước, vì một món nợ ân tình, tôi đã bí mật đồng ý trở thành "nguồn thuốc sống" của Phạm Gia Khang.

Ban đầu anh ta không đồng ý, nhưng sau đó, khi bệnh tình ngày càng nặng, anh ta đã phải chấp nhận.

Suốt năm năm qua, mọi người đều biết đến tôi, Hàn Vỹ, là cô bạn gái hám tiền của Phạm Gia Khang.

Mặc dù mang danh bạn gái, nhưng tôi giống như một món đồ chơi mà anh ta tùy ý gọi đến, tùy ý vứt bỏ.

Tôi biết rõ, trong lòng anh ta chỉ có Đổng Hà Ly, cô tiểu thư nhà họ Đổng, người mà anh ta yêu say đắm.

Buổi tối, Phạm Gia Khang xuất hiện với dáng vẻ đầy khiêu khích.

"Hàn Vỹ, đến đây."

Anh ta giơ tay về phía tôi, khóe miệng nhếch lên một nụ cười lạnh lùng.

Tôi ngoan ngoãn bước đến bên cạnh anh ta.

"Hôm nay là sinh nhật em, anh có một món quà đặc biệt dành cho em."

Anh ta nói, giọng điệu đầy ẩn ý.

Một màn hình lớn đột nhiên sáng lên phía sau anh ta, trên đó là hình ảnh của tôi.

Những tấm ảnh thân mật, những đoạn video riêng tư, tất cả đều bị phơi bày trước mặt mọi người.

Màn hình còn hiển thị một cuộc đấu giá trực tuyến, những hình ảnh và video của tôi đang được rao bán công khai.

"Phạm Gia Khang, anh làm gì vậy? Dừng lại đi!"

Tôi hoảng hốt, cố gắng kéo tay anh ta, nhưng lại bị anh ta đẩy ngã xuống đất.

Anh ta cúi xuống, bóp chặt cằm tôi, giọng nói lạnh như băng.

"Cô không phải thích tiền sao? Tôi giúp cô kiếm tiền, không phải cô nên cảm ơn tôi sao?"

"Năm năm trước, cô đã dùng thủ đoạn bỉ ổi để trói buộc tôi, bây giờ, tôi sẽ cho cô nếm trải cảm giác bị người khác chà đạp."

Anh ta nhìn tôi với ánh mắt căm ghét, như thể tôi là thứ rác rưởi bẩn thỉu nhất trên đời.

"Nếu cô còn dám giở trò, tôi sẽ gửi những thứ này cho gia đình cô, để họ xem con gái cưng của họ đã làm những gì."

"Không phải tôi làm! Tôi không có!"

Nước mắt tôi rơi lã chã, tôi cố gắng giải thích, nhưng anh ta hoàn toàn không nghe.

Anh ta lấy ra một tờ chi phiếu, ném vào mặt tôi.

"Cầm lấy tiền của cô, rồi cút khỏi đây."

Đúng lúc này, Đổng Hà Ly bước đến, khoác tay Phạm Gia Khang một cách thân mật.

"Gia Khang, đừng vì một kẻ không đáng mà tức giận."

Phạm Gia Khang quay sang nhìn cô ta, ánh mắt lập tức trở nên dịu dàng.

"Hà Ly, em đến rồi."

Anh ta ôm lấy eo cô ta, giới thiệu với mọi người.

"Đây là Đổng Hà Ly, hôn thê của tôi."

Anh ta nói tiếp, "Nhờ có loại thuốc mới do gia đình Hà Ly nghiên cứu, bệnh của tôi đã hoàn toàn khỏi hẳn. Tôi không còn cần đến nguồn thuốc sống nào nữa."

Anh ta cố tình nhấn mạnh hai chữ "nguồn thuốc sống", mỗi chữ như một nhát dao đâm vào tim tôi.

Trái tim tôi tan nát.

Năm năm hy sinh, năm năm chịu đựng, cuối cùng lại trở thành một trò cười.

Loại thuốc mới?

Không hề có loại thuốc mới nào cả.

Sự thật là, quá trình điều trị kéo dài năm năm đã kết thúc, anh ta đã hoàn toàn bình phục nhờ tủy xương của tôi.

Tôi đã yêu thầm anh ta từ rất lâu, từ khi chúng tôi còn là những đứa trẻ.

Tôi đã hy vọng rằng sau khi anh ta khỏi bệnh, tôi có thể nói cho anh ta biết sự thật, nói cho anh ta biết tình yêu của tôi.

Nhưng bây giờ, tất cả đều đã tan thành mây khói.

Tôi gạt nước mắt, đứng dậy, nhìn thẳng vào mắt anh ta.

Trong ánh mắt đó, tôi không thấy một chút tình cảm nào, chỉ có sự ghẻ lạnh và sỉ nhục.

Tôi rời khỏi bữa tiệc trong sự chế giễu của mọi người.

Tôi đến tìm ông nội của Phạm Gia Khang, người duy nhất biết sự thật.

"Ông nội, cháu muốn rời khỏi đây."

Tôi nói, giọng đầy mệt mỏi.

"Tiểu Vỹ, tại sao vậy? Gia Khang nó..."

Ông nội Phạm nhìn tôi, ánh mắt đầy áy náy.

"Cháu mệt rồi. Cháu không muốn tiếp tục nữa."

"Ông biết gia đình ông nợ cháu rất nhiều. Cháu muốn gì ông cũng sẽ đáp ứng."

"Cháu muốn biến mất. Hoàn toàn biến mất."

Tôi nhìn ông, ánh mắt kiên quyết.

"Cháu muốn dàn dựng một cái chết giả, để Phạm Gia Khang nghĩ rằng cháu đã chết thật rồi."

Tôi hít một hơi thật sâu.

"Và xin ông, đừng bao giờ nói cho anh ta biết sự thật. Hãy để anh ta sống trong sự lừa dối của Đổng Hà Ly, sống với niềm tin rằng anh ta được chữa khỏi nhờ một loại thuốc mới, chứ không phải nhờ sự hy sinh của cháu. Đây là sự trừng phạt cuối cùng mà cháu dành cho anh ta."

Tiếp tục đọc

Các tác phẩm khác của Gavin

Thêm nhiều động thái
Vài tuần trước đám cưới, vị hôn phu quên mỗi mình tôi

Vài tuần trước đám cưới, vị hôn phu quên mỗi mình tôi

Khác

5.0

Đám cưới của tôi và Gia Khang chỉ còn vài tuần nữa. Sau bảy năm, tôi đã tin chắc vào một tương lai hoàn hảo của chúng tôi. Thế rồi, Gia Khang vin vào cớ "mất trí nhớ chọn lọc" sau một chấn thương ở đầu, và chỉ quên đi duy nhất mình tôi. Tôi đã cố gắng giúp anh nhớ lại, cho đến khi tôi tình cờ nghe được cuộc gọi video của anh. "Đúng là một nước cờ thiên tài," anh ta khoe khoang với bạn bè. Cơn mất trí nhớ của anh ta chỉ là một "tấm vé ngoại tình" giả tạo để theo đuổi cô hot girl mạng Khả Hân trước đám cưới của chúng tôi. Trái tim tan nát, tôi giả vờ tin tưởng. Tôi chịu đựng những màn tán tỉnh công khai của anh ta với Khả Hân và những bức ảnh tự sướng đầy khiêu khích của họ. Anh ta chế giễu nỗi thống khổ của tôi, ưu tiên cho ca cấp cứu giả của Khả Hân. Sau một tai nạn do anh ta gây ra, anh ta bỏ mặc tôi bị thương, chọn đưa Khả Hân đến bệnh viện trước. Anh ta thậm chí còn cố gắng cắt đứt tài chính của tôi. Sao vị hôn phu của tôi có thể là một con quái vật tàn nhẫn, tính toán đến thế? Sự phản bội của anh ta đã đầu độc mọi ký ức. Tôi cảm thấy mình như một con ngốc vì đã tin vào sự tàn độc vô biên đó. Sự trơ tráo của anh ta khiến tôi choáng váng. Nhưng tôi sẽ không trở thành nạn nhân của anh ta. Thay vì gục ngã, một kế hoạch lạnh lùng đã hình thành. Tôi sẽ lột bỏ danh tính của mình, trở thành Phương Vy. Tôi sẽ biến mất, bỏ lại anh ta, quá khứ của tôi, và chiếc nhẫn đính hôn của anh ta mãi mãi, để giành lấy tự do cho mình.

Cái giá của cô tình nhân mười chín tuổi của anh ta

Cái giá của cô tình nhân mười chín tuổi của anh ta

Tình Cảm Lãng Mạn

5.0

Chồng tôi, Hoàng Bách, là tay chơi khét tiếng nhất Sài Gòn, nổi danh với những cuộc tình chóng vánh theo mùa cùng các cô gái mười chín tuổi. Suốt năm năm, tôi đã tin rằng mình là ngoại lệ, là người cuối cùng đã thuần hóa được anh. Ảo tưởng đó vỡ tan tành khi ba tôi cần ghép tủy xương. Người hiến tặng hoàn hảo là một cô gái mười chín tuổi tên Trà My. Vào ngày phẫu thuật, ba tôi đã qua đời vì Hoàng Bách chọn ở trên giường cùng cô ta, thay vì đưa cô ta đến bệnh viện. Sự phản bội của anh không dừng lại ở đó. Khi thang máy rơi tự do, anh kéo cô ta ra trước và bỏ mặc tôi rơi xuống. Khi đèn chùm đổ sập, anh dùng thân mình che chắn cho cô ta và bước qua người tôi đang nằm trong vũng máu. Anh thậm chí còn trộm món quà cuối cùng mà người ba đã khuất để lại cho tôi và tặng nó cho cô ta. Xuyên suốt tất cả, anh gọi tôi là đồ ích kỷ và vô ơn, hoàn toàn không biết rằng ba tôi đã không còn nữa. Vì vậy, tôi lặng lẽ ký vào đơn ly hôn và biến mất. Ngày tôi rời đi, anh nhắn tin cho tôi. "Tin tốt đây, anh tìm được người hiến tủy khác cho ba em rồi. Chúng ta đi sắp xếp lịch phẫu thuật thôi."

Đám cưới của tôi, không phải anh

Đám cưới của tôi, không phải anh

Tình Cảm Lãng Mạn

5.0

Năm năm trước, tôi đã cứu mạng vị hôn phu của mình trên một ngọn núi ở Sa Pa. Cú ngã đó để lại cho tôi một tổn thương thị giác vĩnh viễn - một lời nhắc nhở lấp lánh, không ngừng nghỉ về cái ngày tôi đã chọn anh thay vì đôi mắt hoàn hảo của chính mình. Anh ta trả ơn tôi bằng cách bí mật đổi địa điểm tổ chức đám cưới của chúng tôi từ Sa Pa đến Nha Trang, chỉ vì cô bạn thân nhất của anh ta, Ái My, phàn nàn rằng ở đó quá lạnh. Tôi đã tình cờ nghe được anh ta gọi sự hy sinh của tôi là "thứ sến sẩm vớ vẩn" và tận mắt chứng kiến anh ta mua cho cô ta một chiếc váy trị giá hơn một tỷ đồng trong khi lại nhăn nhó với chiếc váy của tôi. Vào ngày cưới, anh ta bỏ mặc tôi đứng chờ ở lễ đường để vội vã đến bên Ái My vì một "cơn hoảng loạn" xuất hiện đúng lúc. Anh ta quá chắc chắn rằng tôi sẽ tha thứ cho anh ta. Luôn luôn là như vậy. Anh ta không xem sự hy sinh của tôi là một món quà, mà là một bản hợp đồng đảm bảo cho sự phục tùng của tôi. Vì vậy, khi cuối cùng anh ta cũng gọi đến địa điểm tổ chức tiệc cưới trống không ở Nha Trang, tôi đã để anh ta nghe thấy tiếng gió núi và tiếng chuông nhà thờ trước khi tôi lên tiếng. "Đám cưới của em sắp bắt đầu rồi," tôi nói với anh ta. "Nhưng không phải là với anh."

Sách tương tự

Chương
Đọc ngay
Tải tiểu thuyết