Thuốc giải của anh, sự dày vò của cô
Vỹ
suốt cả buổi chiều, cho đến khi
hịu nổi. Cổ họng tôi khô rát, mỗi hơi t
ng. Người giúp việc đã biến mất, có l
i vàng uống vài viên. Đây là thứ tôi luôn mang theo bên mình, mộ
hút, nhưng cơ thể tôi
nằm xuống nghỉ ngơi, c
t con thú dữ, đôi mắt anh ta
o, xông đến bóp chặt cổ tôi
... anh...
lại, tôi ho sặc sụ
đi mách lẻo
qua kẽ răng, đầy vẻ
việc chọc giận tôi là gì! Hà Ly vì cô mà
có thể lắc đầu nguầy nguậy
ôi không nói gì
thống khổ của tôi, lực
ết rằng động vào người phụ nữ của Phạm G
nh bắt đầu thiếu ox
nh sắp chết, anh ta
ho...
m không khí quý giá. Nước mắt, nước mũi c
anh ta đã túm lấy tóc tô
định đưa t
ợ hãi
ến, trả giá cho n
như băng, không mộ
sợ, cố gắn
n tôi một lần đi! Tôi t
he, lôi tôi xềnh xệch xu
ao đi tron
ng Hà Ly không có chuyện gì, nếu không
ghiến ră
nụ cười đầy chua c
g phải tôi đã sống như vậy
ăn biệt thự sang trọng. Tôi b
không chút thương tiếc, ấ
Ly, cho đến khi cô
giọng nói lạnh l
, nhìn thẳng
, tại sao tôi
dám cứng
i ra, mở những hình
cô không? Bà ấy đang bị bệnh tim, nếu nhìn th
m tôi t
điểm yếu duy
hể để bà xả
t tôi l
ập đầu xuống n
n l
giọt mưa lạnh buốt táp vào
ó, hết lần này đến
tôi lại thấy nực
ăm hy sinh, đổi lại chỉ l
lên những tiến
là cô bạn gái hám tiền
ở đây? Trông
i kim châm vào lòng tự trọ
quay cuồng, cơ thể
xuống, b
g như nghe thấy tiếng gọi
Vỹ! H
cười
ảo giá
ậy, sao có thể lo lắ
ỉ mong tôi chết