/0/96271/coverbig.jpg?v=2315a42beaed413cefd1b0528d513c38&imageMogr2/format/webp)
Kết hôn sáu năm, cô chỉ như người hầu trong nhà, đánh mất bản thân. Một câu nói của anh ta khiến cô như bừng tỉnh khỏi giấc mộng: "Cô ấy sắp về rồi, cô thu xếp rời đi ngày mai nhé." "Được, chúng ta ly hôn." Cô quay người rời đi. Khi gặp lại, cô đang trong vòng tay của người đàn ông khác. Gương mặt anh tối sầm lại, trông lạnh lùng và u ám. "Vừa mới ly hôn mà cô đã không chờ nổi tìm ngay người mới rồi à?" "Chuyện của tôi hình như không liên quan đến Phó tổng." Cô nở nụ cười rạng rỡ như hoa.
Vào đầu tháng Chạp ở Hải Thị, trời lạnh hơn hẳn mọi năm.
Dung Thư ngồi rúc mình trên ghế sofa, gương mặt không chút cảm xúc, lắng nghe tiếng la mắng của mẹ chồng Vương Thục Cầm vọng lên từ dưới lầu.
"Dung Thư, cô không sinh được con thì thôi đi, nhưng bây giờ là mấy giờ rồi mà còn chưa nấu cơm! Cô định để tôi với Cảnh Lâm nhịn đói à?"
Sáu năm làm vợ Phó Tĩnh Đình, ngày nào mẹ chồng cũng lén lút chê cô là đàn bà vô dụng, không biết sinh con.
Nhưng có ai biết đâu, ngay từ đầu, chồng cô chưa từng chạm vào cô.
"Mau xuống đây giúp tôi sắp xếp cặp sách, tôi còn phải đi học nữa!" Một giọng thiếu niên hối thúc ngay sau đó.
Phó Cảnh Lâm là em trai của Phó Tĩnh Đình, đúng là một cậu nhóc nghịch ngợm, từng khiến Dung Thư khổ sở không ít.
Trong mắt cậu, chị dâu mà anh trai cưới về hiền như cục đất, dễ bắt nạt.
Dung Thư đi xuống lầu, như một cái máy, vào bếp nấu ăn, rồi sắp xếp cặp sách, hộp cơm cho em chồng.
"Mẹ, cơm xong rồi ạ!"
Vương Thục Cầm nhìn Dung Thư với dáng vẻ như cái xác không hồn liền nổi cáu, đặt mạnh ly nước xuống bàn: "Dung Thư, cô càng ngày càng lớn gan rồi đấy? Tiêu tiền của con trai tôi, ở nhà con trai tôi mà còn dám tỏ thái độ với tôi? Có tin tôi gọi cho Tĩnh Đình ngay bây giờ, bảo nó ly hôn với cô không?"
Tay Dung Thư run lên, cô hít sâu một hơi, cố gắng nặn ra một nụ cười: "Mẹ, con không có đâu ạ."
Vương Thục Cầm chẳng tin chút nào, giọng điệu mỉa mai: "Dung Thư, đừng tưởng có bà nội đứng về phía cô thì cô có thể ngồi vững vị trí vợ Phó này, trước mặt Manon thì cô chẳng là gì cả!"
Nghe đến tên người phụ nữ đó, mặt Dung Thư tái nhợt.
Phó Cảnh Lâm đảo mắt, rõ ràng đã nhận ra điều gì đó, cười toe toét: "Chị vẫn chưa biết đúng không? Chị Manon sắp xuất viện rồi, anh tôi chuẩn bị đón chị ấy về ở cùng nhà với chúng ta đấy."
Mi mắt Dung Thư giật nhẹ, bàn tay đặt khay cơm cũng run lên.
Vương Thục Cầm chẳng ưa nổi dáng vẻ giả vờ tội nghiệp này của cô, hừ lạnh một tiếng, vung tay tỏ vẻ khó chịu: "Đừng đứng lảng vảng trước mặt tôi! Làm tôi mất cả hứng ăn, mau biến đi!"
Dung Thư cũng không dừng lại thêm, quay người lên lầu, lại rúc mình trên ghế sofa.
Khoảng chạng vạng, một chiếc Maybach dừng lại trước cổng.
Dung Thư bật dậy khỏi sofa, chạy nhanh ra ban công nhìn xuống.
Từ trên xe bước xuống một người đàn ông trẻ mặc vest, dáng người cao ráo, phong thái lịch lãm, khuôn mặt tuấn tú nổi bật, khí chất hơn hẳn những ngôi sao trên truyền hình.
Dường như anh nhận ra có người đang nhìn mình, ngẩng đầu lên đối diện với ánh mắt của Dung Thư.
Ánh mắt lạnh lùng, vô cảm.
Dung Thư đã quen với kiểu ánh nhìn ấy, khóe môi hơi nhếch lên nhưng tuyệt nhiên không cười.
Phó Tĩnh Đình vào nhà, Dung Thư như thường lệ chuẩn bị nước tắm cho anh: "Anh à, bà nội lên chùa cầu an cũng gần một tháng rồi, chiều nay bà gọi về bảo đã xin bùa bình an cho anh…"
"Anh có chuyện muốn nói với em." Phó Tĩnh Đình ngắt lời cô đang bận rộn.
Dung Thư quay lại.
Phó Tĩnh Đình vẫn dùng đôi mắt đen láy nhìn cô, trong đó chỉ có sự lạnh nhạt, xa cách, tuyệt nhiên không có chút dịu dàng nào.
Môi mím chặt, anh trầm giọng nói: "Gu Manon sắp về, ngày mai em dọn ra ngoài đi."
Trái tim Dung Thư lạnh dần từng chút một.
Quả nhiên, lời Phó Cảnh Lâm nói không sai.
"Nếu em không đi thì sao?" Giọng cô nhẹ như làn khói mỏng.
Phó Tĩnh Đình nhíu mày.
Người phụ nữ trước mặt luôn ngoan ngoãn nghe lời, đây là lần đầu tiên dám cãi lại anh.
Giọng anh lạnh như băng: "Đừng quên sáu năm trước em đã lấy anh bằng cách nào."
Làm sao Dung Thư có thể quên được.
Năm đó, Gu Manon gặp tai nạn xe, chính cô là người gọi cấp cứu và truyền máu gấu trúc (máu hiếm) cho Manon. Phó Tĩnh Đình cảm ơn cô và hứa sẽ đáp ứng một nguyện vọng.
Khi ấy, Dung Thư chỉ có một điều duy nhất muốn nói, đó là được kết hôn với anh.
Ngay từ lần đầu gặp Phó Tĩnh Đình hồi học cấp ba, hình bóng ấy đã in sâu vào tâm trí cô.
Bab 1 : Sự thờ ơ của chồng tôi
28/10/2025
Bab 2 Tôi sẽ không bao giờ phục vụ anh nữa
28/10/2025
Bab 3 Chúng ta hãy đến Kho bạc nhỏ
28/10/2025
Bab 4 Chàng trai trẻ
28/10/2025
Bab 5 Ai là người đã viết nhật ký
28/10/2025
Bab 6 Đến Cục Dân chính để ly hôn
28/10/2025
Bab 7 Cô ấy đã phản bội anh ấy
28/10/2025
Bab 8 Anh có hối hận khi ly hôn với cô ấy không
28/10/2025
Bab 9 Anh đang chế giễu tôi à
28/10/2025
Bab 10 Sự khiêu khích
28/10/2025
Bab 11 Tôi không may mắn như vậy.
28/10/2025
Bab 12 Mỗi người đều có bí mật riêng
28/10/2025
Bab 13 Quỳ xuống và xin lỗi
28/10/2025
Bab 14 : Tai nạn xe hơi sáu năm trước
28/10/2025
Bab 15 : Rất chu đáo
28/10/2025
Bab 16 Video giả
28/10/2025
Bab 17 Tiệc tối
28/10/2025
Bab 18 Món quà tuyệt vời
28/10/2025
Bab 19 Tôi muốn trái tim màu xanh!
28/10/2025
Bab 20 : Phó Tĩnh Đình kiếm được lợi nhuận lớn!
28/10/2025
Bab 21 Xin hãy giúp tôi bán chiếc nhẫn cưới này nữa
28/10/2025
Bab 22 Anh muốn tôi vứt chiếc nhẫn đi giúp anh không
28/10/2025
Bab 23 Tiền của tôi là của em, em gái
28/10/2025
Bab 24 : Không phải là anh ấy không biết cư xử, mà là anh ấy quá giỏi trong việc đó
28/10/2025
Bab 25 Đừng lo lắng về điều đó!
28/10/2025
Bab 26 Không sao, tôi biết anh Phó không có ý đó.
28/10/2025
Bab 27 Ta phải dạy cho ngươi một bài học!
28/10/2025
Bab 28 : Ngươi đang quyến rũ Dung Thư sao
28/10/2025
Bab 29 : Phần thưởng của anh quá ít ỏi
28/10/2025
Bab 30 Cô Dung, mời cô đến đồn cảnh sát.
28/10/2025
Bab 31 Anh muốn em trai của chồng cũ chứ không muốn tôi sao
28/10/2025
Bab 32 Có một chàng trai đẹp trai, gần ngay bên cạnh
28/10/2025
Bab 33 : Những chữ cái trên hình xăm của anh có phải là tên anh trai tôi không
28/10/2025
Bab 34 : Con đĩ
28/10/2025
Bab 35 Ánh trăng trắng trong tim chồng cũ
28/10/2025
Bab 36 Nếu thua, hãy rửa sạch hình xăm đó
28/10/2025
Bab 37 Chồng thứ hai
28/10/2025
Bab 38 : Chấp nhận thất bại
28/10/2025
Bab 39 Ngươi đứng đó làm gì Cởi ra!
28/10/2025
Bab 40 Anh đang quyến rũ em sao
28/10/2025