Tội lỗi của anh, tự do của cô
/0/95771/coverbig.jpg?v=20251106223929&imageMogr2/format/webp)
ưới, chồng tôi đã đưa cô thư ký
a, anh ta ôm lấy cô ta và
ra lệnh rút máu của tôi để cứu mẹ con cô ta,
y đã lạnh lùng bỏ mặc tôi sảy thai trong cô đ
ly hôn. Khi anh ta điên cuồng đuổi theo đến
ơn ly hô
ứng minh tôi vĩnh viễn m
ươ
ăng Ho
đã đưa cô thư ký đang ma
m chín năm ngày c
Trân, tay kia xoa nhẹ lên bụng cô ta, kh
hai rồi. Co
ông báo thời tiết, nhưng mỗi chữ l
Tất cả khách khứa, những người thuộc giới thượng lưu vừa mới đây còn đang tươi cười
lệ và đắc thắng. Cô ta khẽ vuốt ve bụng mình, nơi đang chứa đựng đứa con của ch
c, ánh mắt sắc bén quét qua mặt tôi. "Em, với
g. Anh ta muốn tôi, người vợ hợp pháp, phải phục dị
đau đớn hơn cả ngàn
cất công chọn lựa cho đêm nay bỗng trở nên thật nực cười. Tô
ch. "Em xem, chị cũng không muốn làm phiền em và anh Lâm đâu, nhưng đứa bé trong bụng cần đượ
đổ thêm dầu vào lửa. Đám đ
t đáng thương, kết hôn ch
không biết giữ chồn
sút rồi, cô ta còn dựa vào
lan khắp cơ thể. Tôi không thể gục ngã trước mặt những ngư
Lâm, người đàn ông tôi đã yêu và hy sinh suố
thái độ của tôi. "Anas Băng Hoài, đừng làm m
người vợ danh nghĩa để anh ta khoe khoang với thiên hạ, một công cụ để trả ơn gia đình anh đã giúp đỡ n
ên cổ mình. Đó là kỷ vật cuối cùng mẹ để l
nhìn sang Tư Gia Trân. Cô ta đang nhìn chằm chằm vào
iọng Trình Sơn Lâm lạnh nh
ốn tôi tháo kỷ vật của mẹ tôi đ
ên rồi sao?" Tôi không
ta mất kiên nhẫn, tiến về phía tôi mộ
sợi dây chuyền. Đó là giới hạn cuối c
"Anh Lâm, thôi bỏ đi. Em không dám nhận đồ q
cô ta càng kh
"Anas Băng Hoài, em đừng quên, nhà họ Anas của em bây giờ còn lại
tôi. Đúng vậy, nhà họ Anas đã không còn như xưa. Chính vì
, tôi không m
chạm vào da thịt, nhưng không lạnh bằng trái tim tôi lúc
ông lớn. Sợi dây chuyền này, coi như là quà gặp mặt của tôi
. Cô ta vội vàng đưa tay ra
ng Hoài, chị t
a bỗng hét lên một tiếng rồi loạng choạng ngã về phía sau. Sợi dây ch
hất ở giữa đã vỡ tan
n đau đớn, trên mu bàn tay cô ta
n diễn ra
Trân, vẻ mặt hoảng hốt và lo lắng tột độ. "Gia
đó là vết thương nghiêm trọng nhất trên đời. Anh ta thậm chí không thèm liếc
nh tượng trước mắt m
o, đã mong chờ biết bao. Nhưng một lần, tôi vô tình trượt chân ngã cầu thang, máu chảy lênh lán
i lúc đó mới chỉ là thư ký của anh ta. Anh ta đã nói gì qua điện th
ùng đó, tôi sẽ k
nh lẽo một mình, còn anh ta thì mãi đến ngày hôm sau mới xuất
t xước nhỏ của Tư Gia Trân, a
Thật sự qu
ngẩng đầu lên, đôi mắt đỏ ngầu v
h ta, không
Trân ngay!" Anh ta gầm l
i người đ
ẫn đứ
n, anh ta bước nhanh đến, bàn tay to lớn si
g khuỵu xuống. Đầu gối của tôi đập mạnh xuống sà
. Tôi cảm nhận được có thứ gì đó
tôi, trong mắt không có một tia thương xót, chỉ c
ịu dàng trở lại. "Gia Trân, em xem, cô ta đã xin l
ta, khẽ gật đầu, nhưng ánh
. Cô nói xem, cô có phải là đang cố tình gây sự chú ý không?" Trình
hìn thẳng vào mắt an
hông biết bao nhiêu lần. Dù là lỗi của
i hỏi, giọng nói lạnh lẽ
tức giận, giơ tay
nhân của gia đình mà anh ta gọ
thiếu phu nhân, c
cho tình nhân của mình. "Mau! Mau kiểm tra cho cô ấy!
i bê bết máu. Cơn đau quen thuộc trong lồng ngực bắt đầu nhói