Người vợ bí mật của anh, trái tim tan vỡ của tôi
/0/95916/coverbig.jpg?v=a09ccb679a2d9bf7a2ad98fb62770c40&imageMogr2/format/webp)
tôi cũng mang trong mình giọ
kết hôn, tôi lại phát hiện tên người vợ trên giấy
ọ gài bẫy, vu cho tội ác đẩy Cát V
hiết, đã nhẫn tâm nhốt tôi vào nhà kho bẩ
cháy kỷ vật duy nhất mẹ để lại, phá
bội tàn nhẫn. Tình yêu, gia đình, tất cả đều là m
ành phố địa ngục đó. Trương Nam Trường, Lĩnh Cát Vy, món
ươ
Bảo Y
lời tuyên án, nhưng cũng lại là một món quà đẹp đẽ nhất mà ông trời ban
ăm. Suốt năm năm qua, tôi đã ở bên anh, cùng anh trải qua những ngày tháng khó khăn nhất để xây dựng sự nghiệp, từ hai bàn t
ho anh ngay lập tức để báo tin vui này, nhưng rồi lại thôi. Hôm nay là ngày ch
g đăng ký kết hôn của quận. Tôi đến sớm hơn giờ hẹn mười lăm phút, lòng đầy mong đợi. Tôi tưởng tượng ra vẻ mặt
ầu cảm thấy hơi lo lắng. Anh không phải là người hay trễ hẹn. Tôi gọi
ong văn phòng đi ra, nhìn tôi hỏi
gật
ô vào
hút hy vọng. Có lẽ Nam Trường đã
ừa rồi đưa cho tôi một tờ giấy, nói: "Đây là giấy đăng ký kết hôn của cô. An
giác có gì đó không đúng. Tại sao a
g tay. Trên đó, tên của người v
"Chắc chắn có sự nhầm lẫn ở
ô, chúng tôi không nhầm đâu. Anh Trương Nam Trường đã
ã hẹn hôm nay đến đăng ký!" Giọng tôi bắt đầu run rẩy
của chúng tôi không thể sai được. Thông tin đã được xác thực. Vợ hợp ph
Cát
n tôi cứng đờ, máu trong người như đông lại. Lĩnh Cát Vy, chị gá
thứ xung quanh như chìm v
đó, công ty của gia đình họ Lĩnh đang gặp khủng hoảng, có nguy cơ phá sản. Họ cần một cuộc hôn nhân thương m
đã cùng anh lớn lên từ nhỏ. Thế nhưng, Cát Vy lại kiên quyết từ chối, cô ấy nói rằn
danh tiểu tốt này, phải thay thế Cát Vy. Tôi nhớ như in ánh mắt lạnh lùng của Nam Trường khi lần đầu gặ
m khi nói chuyện với tôi, về nhà muộn, và luôn giữ khoảng cách. Nhưng tôi khôn
bộn của anh, pha cho anh một tách trà nóng mỗi khi anh làm việ
nhà sớm hơn, thỉnh thoảng sẽ cùng tôi ăn tối. Anh bắt đầu nói chuyệ
người, đút cháo cho anh. Khi tỉnh dậy, anh nhìn tôi bằng một ánh mắt rất khác, một ánh mắt
nh. Anh mua cho tôi những món quà đắt tiền, những bộ trang phục lụa mà anh biết tôi yêu thích. An
đã có được trái tim anh. Tôi đã tin rằng, năm nă
đã mắc một căn bệnh hiểm nghèo và không còn sống được bao lâu nữa. Cô
hải nhường nhịn Cát Vy, phải chăm sóc cô ấy. Họ tổ chức một buổi họp
nhiều thời gian nữa. Con hãy hiểu cho nỗi lòng của chúng ta." Mẹ nuô
ó là nhà của tôi và Nam Trườ
Lĩnh, ở nhà họ Lĩnh, bây giờ chút chuyện nhỏ này cũng kh
ọng, nhưng rồi Nam Trường đã đến. Anh phá cửa, đưa tôi ra khỏi
ắp chết rồi. Chúng ta chỉ cần chiều theo ý cô ấy một chút thôi. Em
m đầy chân thành đó. Tôi đã tin anh.
Vy có những kỷ niệm đẹp cuối cùng. Trong buổi tiệc, anh vẫn nắm tay tôi,
y đi dạo, kể chuyện cho cô ấy nghe. Anh nói đó là vì anh thương hại cô
lại ngu ngốc tin vào
hũ phàng này, tôi mới nhận ra
bật khóc. Tôi lấy điện thoại, run rẩy tìm s
Thư ký của anh, cô Lý, nhìn t
ông, cô Lĩnh, sao
rong không?" Tôi h
ấy đang có khách." Cô
, đẩy cửa phòng là
h nào cả. Chỉ có Trương
ôm cổ anh, nũng nịu nói: "Anh Trường, tối nay
có vẻ hơi mất kiên nhẫn.
o em mà." Cát Vy chu môi, "Hay là... trong l
y." Giọng Nam Trườn
không làm mất mặt gia đình chúng ta, đúng không?" Cát Vy cười khanh khách, "Anh còn viết trong nhật ký nữa cơ. 'Tôi phải
Vy, giọng đầy đe dọa. "Em
i chưa bao giờ có được. "Đúng vậy, anh yêu em, Vy Vy. Anh chỉ yêu một mình em th
từng chữ, như những mũi dao
lạnh ngắt. Mọi âm thanh như biến m
Anh chỉ yêu m
ẹn biển, những cử chỉ dịu dàng, những nụ h
rằng anh sẽ cùng tôi đi đăng ký kết
kịch do anh và Cát Vy dựng nên. Tôi chỉ
ưng lồng ngực đau đến m
đượ
ấy như vậy, tôi sẽ
ẽ buô
-