/0/95825/coverbig.jpg?v=f8afe2af848dc491904d8e09ae67ab62&imageMogr2/format/webp)
Vào ngày diễn tập lễ đính hôn, vị hôn phu mười năm của tôi đã bỏ rơi tôi. Anh ta làm vậy trước mặt toàn thể quan khách chỉ để đưa vị hôn thê của anh trai mình, Doãn Mỹ Linh, đến bệnh viện vì cô ta đột nhiên "ngất xỉu". Anh ta nhắn tin xin lỗi, nói rằng Mỹ Linh bị bệnh tim bẩm sinh và đã yêu thầm anh mười năm, mong tôi rộng lượng chấp nhận cô ta. Khi tôi từ chối, anh ta đã nhốt tôi vào một căn biệt thự bỏ hoang, bỏ đói, đánh đập. Tàn nhẫn hơn, anh ta còn ra lệnh rút 400cc máu của tôi để truyền cho "tình yêu đích thực" của mình. Mười năm thanh mai trúc mã, mười năm yêu đương tưởng chừng sâu đậm, tất cả đều không bằng một giọt nước mắt giả tạo của cô ta. Trong lúc tuyệt vọng nhất, tôi đã tìm trong danh bạ số điện thoại của anh trai anh ta, Phùng Hùng Phong. "Hôn lễ của em trai anh bị hủy rồi." "Nhưng cô dâu vẫn là người của Mạc gia." "Anh có muốn không?"
Vào ngày diễn tập lễ đính hôn, vị hôn phu mười năm của tôi đã bỏ rơi tôi.
Anh ta làm vậy trước mặt toàn thể quan khách chỉ để đưa vị hôn thê của anh trai mình, Doãn Mỹ Linh, đến bệnh viện vì cô ta đột nhiên "ngất xỉu".
Anh ta nhắn tin xin lỗi, nói rằng Mỹ Linh bị bệnh tim bẩm sinh và đã yêu thầm anh mười năm, mong tôi rộng lượng chấp nhận cô ta.
Khi tôi từ chối, anh ta đã nhốt tôi vào một căn biệt thự bỏ hoang, bỏ đói, đánh đập.
Tàn nhẫn hơn, anh ta còn ra lệnh rút 400cc máu của tôi để truyền cho "tình yêu đích thực" của mình.
Mười năm thanh mai trúc mã, mười năm yêu đương tưởng chừng sâu đậm, tất cả đều không bằng một giọt nước mắt giả tạo của cô ta.
Trong lúc tuyệt vọng nhất, tôi đã tìm trong danh bạ số điện thoại của anh trai anh ta, Phùng Hùng Phong.
"Hôn lễ của em trai anh bị hủy rồi."
"Nhưng cô dâu vẫn là người của Mạc gia."
"Anh có muốn không?"
Chương 1
Góc nhìn của Mạc Thu Nguyệt:
Vào ngày diễn tập lễ đính hôn, vị hôn phu mười năm của tôi, Phùng Ngọc Minh, đã bỏ rơi tôi trước mặt toàn thể quan khách để đưa vị hôn thê của anh trai mình, Doãn Mỹ Linh, đến bệnh viện.
Đó là một cái tát trời giáng vào mặt tôi.
Tiếng nhạc du dương trong sảnh tiệc đột ngột im bặt. Hàng trăm ánh mắt, vốn đang đổ dồn vào chúng tôi với vẻ ngưỡng mộ, giờ đây biến thành sự tò mò, soi mói và thương hại. Chiếc váy đính hôn trắng muốt trên người tôi, lẽ ra là biểu tượng của hạnh phúc, giờ đây trông như một trò hề lố bịch.
Tôi đứng trơ trọi trên sân khấu, hai tay buông thõng, cảm giác như mình là một con ngốc bị cả thế giới chế giễu.
Phùng Ngọc Minh thậm chí không thèm quay đầu lại nhìn tôi một lần. Anh ta bế thốc Doãn Mỹ Linh đang "yếu ớt" ngất lịm trong vòng tay, gương mặt tràn đầy lo lắng và hoảng hốt, vội vã lao ra khỏi sảnh tiệc như thể cô ta là cả thế giới của anh.
Để lại tôi một mình đối mặt với mớ hỗn độn và sự sỉ nhục.
Mười năm thanh mai trúc mã, mười năm yêu đương tưởng chừng sâu đậm, tất cả đều không bằng một cái nhíu mày của Doãn Mỹ Linh.
Một lát sau, điện thoại tôi rung lên. Là tin nhắn từ Phùng Ngọc Minh.
Một tin nhắn dài dằng dặc, từng câu từng chữ như những mũi kim châm vào trái tim vốn đã rỉ máu của tôi.
"Nguyệt, anh xin lỗi. Anh biết hôm nay là ngày quan trọng của chúng ta, nhưng Mỹ Linh đột nhiên ngất xỉu, anh không thể bỏ mặc cô ấy được."
"Bác sĩ nói cô ấy bị bệnh tim bẩm sinh, tình hình rất nguy hiểm. Em có biết không, cô ấy đã yêu thầm anh mười năm rồi. Mười năm qua, cô ấy chỉ đứng từ xa lặng lẽ nhìn anh, chúc phúc cho anh. Cô ấy yếu đuối và đáng thương như vậy, anh làm sao có thể nhẫn tâm được?"
Tôi cười lạnh. Yêu thầm mười năm? Sao tôi chưa từng nghe nói đến?
Doãn Mỹ Linh, vị hôn thê của anh trai anh ta, Phùng Hùng Phong. Một người phụ nữ luôn tỏ ra thanh cao, thoát tục, không màng thế sự. Hóa ra tất cả chỉ là diễn kịch.
Tin nhắn vẫn tiếp tục hiện lên.
"Nguyệt, em là một cô gái mạnh mẽ, độc lập, em có thể tự lo cho mình. Nhưng Mỹ Linh thì khác, cô ấy không có anh thì không sống nổi. Sau này, chúng ta sẽ sống cùng nhau, em là vợ anh, cô ấy là em gái anh. Em rộng lượng như vậy, chắc chắn sẽ chăm sóc tốt cho cô ấy, đúng không?"
Tôi đọc đi đọc lại dòng chữ đó, cảm giác buồn nôn cuộn lên trong dạ dày.
Anh ta coi tôi là cái gì? Một vị thánh mẫu không biết ghen tuông, không có cảm xúc? Hay một con ngốc dễ dàng bị dắt mũi?
"Lễ đính hôn của chúng ta, hay là... hoãn lại một thời gian nhé? Đợi sức khỏe của Mỹ Linh ổn định đã."
Hoãn lại?
Anh ta dám nói ra hai từ đó.
Sau khi biến tôi thành trò cười cho cả thành phố, anh ta muốn hoãn lại?
Sự tự tôn của tiểu thư nhà họ Mạc không cho phép tôi yếu đuối dù chỉ một giây.
Tôi hít một hơi thật sâu, cảm nhận lồng ngực đau nhói.
Phùng Ngọc Minh, anh ta thật sự nghĩ rằng Mạc Thu Nguyệt tôi không có anh ta thì không được sao? Anh ta nghĩ rằng Mạc gia phải muối mặt bám lấy nhà họ Phùng các người ư?
Ngây thơ.
Tôi bình thản trả lời một chữ: "Được."
Sau đó, tôi không chút do dự xóa số điện thoại của anh ta, chặn mọi liên lạc.
Quá khứ mười năm, cứ như vậy mà cắt đứt.
Tôi nhìn xuống chiếc nhẫn đính hôn trên ngón áp út, một viên kim cương lấp lánh do chính tay Ngọc Minh chọn. Tôi đã từng nâng niu nó biết bao.
Nhưng giờ đây, nó chỉ khiến tôi cảm thấy ghê tởm.
Tôi tháo chiếc nhẫn ra, ném thẳng vào thùng rác gần đó mà không thèm liếc nhìn.
Sau đó, tôi tìm trong danh bạ một số điện thoại đã lâu không liên lạc, một cái tên mà lẽ ra tôi nên gọi là "anh chồng tương lai".
Phùng Hùng Phong.
Anh cả của Phùng Ngọc Minh, người thừa kế thực sự của tập đoàn Phùng thị. Một người đàn ông trầm ổn, thâm sâu và khó đoán.
Điện thoại nhanh chóng được kết nối.
"Alo?" Giọng nói trầm thấp, đầy từ tính của anh vang lên từ đầu dây bên kia.
"Anh Phùng," tôi cố gắng giữ cho giọng mình bình tĩnh nhất có thể, "là em, Mạc Thu Nguyệt đây."
Đầu dây bên kia im lặng vài giây, dường như có chút bất ngờ. "Thu Nguyệt? Có chuyện gì vậy?"
Tôi nhìn dòng người vẫn còn đang bàn tán xôn xao trong sảnh tiệc, ánh mắt trở nên sắc lạnh.
"Hôn lễ của em trai anh bị hủy rồi."
"Nhưng cô dâu vẫn là người của Mạc gia."
Tôi ngừng lại một nhịp, rồi đưa ra một lời đề nghị điên rồ nhất trong cuộc đời mình, một lời đề nghị sẽ thay đổi tất cả.
"Anh có muốn không?"
Chương 1
17/10/2025
Chương 2
17/10/2025
Chương 3
17/10/2025
Chương 4
17/10/2025
Chương 5
17/10/2025
Chương 6
17/10/2025
Chương 7
17/10/2025
Chương 8
17/10/2025
Chương 9
17/10/2025
Chương 10
17/10/2025
Các tác phẩm khác của Gavin
Thêm nhiều động thái