/0/84718/coverorgin.jpg?v=16a0a0de987a2715d86ab1c42f4af126&imageMogr2/format/webp)
"Cô Ôn, kết quả kiểm tra cho thấy thành tử cung của cô bẩm sinh hơi mỏng, tình trạng thai nhi không ổn định, bình thường phải để ý ăn uống với vận động nhé."
Bác sĩ vừa dặn vừa kê đơn thuốc, rồi đưa thẻ cho cô: "Đây, cô đi lấy thuốc đi nhé."
"Vâng, cảm ơn bác sĩ." Ôn Lương cầm lấy chiếc thẻ, từ từ đứng dậy.
Bác sĩ lại dặn thêm một câu: "Phải chú ý đấy nhé, đừng coi như không nha!"
Thành tử cung mỏng rất dễ gây sảy thai, rất nhiều phụ nữ sau khi sảy thai là không thể mang thai được nữa.
"Cảm ơn bác sĩ, tôi sẽ chú ý." Ôn Lương mỉm cười gật đầu.
Kết hôn được ba năm, cô là người mong đợi đứa trẻ này hơn ai hết, cô chắc chắn sẽ bảo vệ đứa bé thật cẩn thận.
Sau khi lấy thuốc xong, Ôn Lương rời khỏi phòng khám, quay lại xe.
Tài xế khởi động xe, nhìn cô qua gương chiếu hậu: "Phu nhân, chuyến bay của ông chủ là lúc 3 giờ chiều nay, còn 20 phút nữa, chúng ta đi thẳng tới sân bay luôn hay sao ạ?"
"Đi thẳng đến đó đi."
Nghĩ đến việc chỉ hai mươi phút nữa sẽ được gặp anh, là trên gương mặt của Ôn Lương đã nở một nụ cười ngọt ngào, trong lòng cô đã vô cùng mong đợi.
Phó Tranh đã đi công tác được gần một tháng, cô rất nhớ anh.
Trên đường đi tới sân bay, cô không nhịn được mà lấy tờ khám thai trong túi ra xem đi xem lại mấy lần, cô nhẹ nhàng đặt tay lên bụng.
Trong này là con của cô và Phó Tranh, chỉ còn 8 tháng nữa là đứa bé sẽ chào đời.
Cô muốn chia sẻ tin vui này với Phó Tranh ngay lập tức.
Đến sân bay, tài xế đỗ xe ở vị trí dễ thấy, : "Phu nhân, hay là cô gọi điện thoại cho ông chủ xem ạ?"
Ôn Lương nhìn đồng hồ, giờ này có lẽ Phó Tranh đã xuống máy bay, cô gọi cho anh, nhưng điện thoại lại tạm thời không thể kết nối.
"Có lẽ máy bay đáp muộn, chúng ta đợi chút xem sao." Ôn Lương nói.
Một lúc sau, vẫn chưa thấy Phó Tranh xuất hiện.
Ôn Lương lại gọi thêm một cuộc điện thoại nữa, vẫn không thể kết nối.
"Chúng ta đợi thêm chút vậy."
Máy bay đáp muộn là chuyện thường thấy, có lúc muộn một hai tiếng cũng là chuyện bình thường.
Hai tiếng sau.
Ôn Lương gọi lại cho Phó Tranh, cuối cùng không còn là tiếng thông báo lạnh lùng nữa, cuộc gọi nhanh chóng được kết nối: "Phó Tranh, anh xuống máy bay rồi ư?"
Đầu dây bên kia im lặng một lúc, rồi một giọng nữ cất lên: "Xin lỗi, Phó Tranh đi vệ sinh rồi, lát nữa tôi sẽ bảo anh ấy gọi lại cho cô."
Ôn Lương chưa kịp nói gì thì đầu dây bên kia đã cúp máy.
/0/84718/coverorgin.jpg?v=16a0a0de987a2715d86ab1c42f4af126&imageMogr2/format/webp)
/0/77074/coverorgin.jpg?v=7b97810892f4711fc08aef7050cac24a&imageMogr2/format/webp)
/0/96271/coverorgin.jpg?v=2315a42beaed413cefd1b0528d513c38&imageMogr2/format/webp)
/0/77168/coverorgin.jpg?v=a34c0ab07a39bb099603942e2300bb36&imageMogr2/format/webp)
/0/90180/coverorgin.jpg?v=65267435fc9e90897befcd6a8089e8e0&imageMogr2/format/webp)
/0/79646/coverorgin.jpg?v=5c5bd5ffc082ca2ccb14165a27a6aebf&imageMogr2/format/webp)
/1/101037/coverorgin.jpg?v=753dadbf04378c009716c9906e861e6d&imageMogr2/format/webp)
/0/78092/coverorgin.jpg?v=992b2e6590d7592d48fc2b9f931d7875&imageMogr2/format/webp)
/0/77377/coverorgin.jpg?v=b9fbd600ce9e6e53ddb1090ff173179d&imageMogr2/format/webp)
/0/92177/coverorgin.jpg?v=4be32d307dbf82d365e9e2c4dd4dc74a&imageMogr2/format/webp)
/0/77921/coverorgin.jpg?v=9eb102b14194d1a3463df514866ec78f&imageMogr2/format/webp)
/0/98279/coverorgin.jpg?v=38861e45cfc92c40464be147b9c5861e&imageMogr2/format/webp)
/0/90745/coverorgin.jpg?v=2bb47e6449e91675c38b74c13e079139&imageMogr2/format/webp)
/0/90763/coverorgin.jpg?v=b5a7f120f09a5a03b3c00dbe21dd46ad&imageMogr2/format/webp)
/0/93184/coverorgin.jpg?v=cd46e8c83417887638d05148846d640d&imageMogr2/format/webp)
/1/100773/coverorgin.jpg?v=02635bdc0cea9d5f37f3ee6f1705753a&imageMogr2/format/webp)
/0/90715/coverorgin.jpg?v=1ed07c6ee77ec3de1da0b745615c4a43&imageMogr2/format/webp)
/0/79645/coverorgin.jpg?v=45744ca721d39afe0a2323ee203bfd8e&imageMogr2/format/webp)